*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tào Dương chạy xe như điên trong đêm khuya, radio đang phát một bài hát cũ nói không nên lời.
Vừa rồi trong quán bar, anh uống không ít rượu, nhưng suy nghĩ vẫn thực tỉnh táo, trước mắt vẫn nhìn rõ một ngã tư. Một loạt hàng cây cứ theo đó mà chạy dần về phía sau.
Khi dừng lại, hóa ra lại là tiểu khu ở ngoại ô thành phố.
Cửa sổ lầu ba đèn tối om. Anh đóng cửa xe, dựa người lên chiếc xe, châm một điếu thuốc, hít một hơi, bắt đầu suy nghĩ. Cố gắng hết sức để suy nghĩ….
Cô từng là một cô bé e lệ ấm áp, thiếu cảm giác an toàn, ánh mắt lúc nào cũng như muốn chạy trốn.
Là anh, chính anh đã mang cô đến thành phố này, nắm lấy tay cô dạy cô mọi thứ. Quản lý cấp dưới, bàn bạc tiếp đãi khách, ứng phó với cấp trên…
Rồi Luyến ái, và thất tình.
Còn có cả hút thuốc.
Hai người ở bên nhau tốt như vậy, thậm chí có cả kế hoạch cho một đời.
Nhưng mà, lúc này đây, anh lại quăng cô đến tận chỗ nào rồi?
Anh lấy điện thoại ra, bấm một dãy số quen thuộc, nhưng chỉ nghe thấy những tiếng lạnh lẽo đều đều của tổng đài báo thuê bao đã tắt máy.
Anh ấn xuống từng chữ một để nhắn tin: “ Mạt Mạt, thực xin lỗi…”
Thế giới màu trắng, chỗ nào cũng ngập tràn khí lạnh, khiến ngón tay đông lại càng thêm cứng nhắc.
Anh dậm chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-deepbluesea/123650/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.