- Về đến nhà rồi! Nguyệt vào đây, Văn về cẩn thận nhé! 
Nói xong Nguyệt chạy thẳng vào nhà gõ cửa gọi người. Cô Thủy ra mở cửa cho Nguyệt. Chắc hôm nay cô không phải đến xưởng thiết kế, cô là nhà thiết kế thời trang mà. Nguyệt chào mẹ rõ to rồi chạy thẳng lên cầu thang, tôi đoán là đi về phòng. Tôi thấy Nguyệt vào nhà rồi thì chào cô ra về. Cô cứ cười cười rồi nhìn tôi mãi. Chắc cô thấy tôi đẹp trai. 
- Hay Văn để xe ngoài sân rồi vào đây chơi tý rồi về. Không cần phải ngại đâu. 
- Dạ thôi, cháu còn về nấu cơm. Cũng mười một mười hai giờ rồi cô ạ, hôm nào rảnh cháu lại qua chơi. 
- Thôi hay trưa nay Văn ở lại nhà cô mà ăn cơm, cô gọi điện xin mẹ Tình cho. Ôi cái con bạn tôi, ai lại để thằng bé nấu cơm thế này bao giờ không. 
Cô ôm mặt lắc đầu ngao ngán. Tôi ngại quá nên cứ xua tay lắc đầu nguầy nguậy. Ba Nghĩa dạy là lớn rồi thì nên giúp đỡ ba mẹ việc nhà, san sẻ gánh nặng trong gia đình. Tôi thấy mấy việc đấy cũng có to tát gì đâu, với lại tôi cũng làm quen tay rồi mà. 
Vả lại tôi cũng thấy phiền phiền sao ấy. Về cái chuyện ăn cơm nhà Nguyệt cũng chẳng phải lần đầu. Mẹ Tình với cô Thủy là bạn bè thân thiết từ lâu. Ba mẹ tôi cứ hễ bận không về được nhà là lại gửi tôi ở nhà cô Thủy chú Chung. Từ nhỏ đã thế rồi. Vậy nên tôi với Nguyệt trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-nang-tua-nang-mai/2672020/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.