Chào! Tôi tên Huyền Anh, Dương Ngọc Huyền Anh. 15 tuổi
Do một lần ghép chữ H và chữ Anh của tôi ra Hanh và thế là mọi người nhân hóa tên là Hành, Bé Hành.
Tôi không phải không thích cái tên này, thực chất nó quá sến súa đi mất. Nhưng dù tôi có tỏ ra khó chịu như thế nào thì cái tên Hành ấy vẫn được mọi người áp dụng thường xuyên hơn là cái tên chính của tôi.
Tôi có 3 cô bạn thân gần nhà đó là Mai Khuê, Như Ý, Thanh Phương. Tôi thân với Phương nhất, cả ngày của tôi chỉ đi học vậy thôi. Vì tôi khá thân thiện nên tạo thiện cảm cho rất nhiều người, và cho dù mới vào lớp, tôi chỉ mất gần 1 tháng lân la đã có thể làm quen được với tất cả mọi người.
Huyền Anh tôi đây tự tin học không bao giờ vào đầu các môn tự nhiên. Vâng, tôi sợ Toán-Lý-Hóa như một cách sợ của một củ Hành tây phải đối mặt với dao sắc vậy. Hic hic. Tôi thích hoa hướng dương, loài hoa tượng trưng cho sự tôn thờ, lòng trung thành và sự trường thọ. Đặc biệt, tôi bị u mê mấy anh trong tiểu thuyết, cũng thấy mấy anh đẹp trai mà nhận chồng vu vơ vậy đó. Hi hi...
Tôi thân thiện nhưng chửi nhau, đánh nhau, drama thì không bao giờ vắng mặt. Mỗi khi có đánh nhau ở trường thì học sinh trường này không biết can ngăn đâu, cứ hùa vào thế là tôi cùng hùa theo.
Tôi học lớp 10C, một lớp cá biệt. Tôi nhận chức vụ giữ sổ đầu bài một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712686/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.