Cao Việt Trạch ngoan ngoãn ngồi ăn hết sạch chén cháo trong tay cô, cuối cùng thì người nào là vua người nào là nữ hoàng vẫn chưa biết chắc được đâu...
"Caryln... Chúng ta ở đây luôn sao?"
"Hửm? Không phải anh sống chết đi theo Thomas đến tận thuyền xuôi vào sông Vong Xuyên là do nhớ nhân giới hả?" Caryln nghiêng đầu khó hiểu.
"Nhưng..."
Cô bật cười: "Em không trách anh, nhưng em nghĩ cũng đúng. Đã lâu anh không quay lại đây, hẳn là rất nhớ đi?"
Cao Việt Trạch: "..." Không hẳn... Chi bằng nói là mình muốn thoát khỏi cô ấy thì hơn?
Cô ôm anh lên tay bế vào phòng tắm, miệng luyên thuyên như đứa trẻ: "Tối nay trong khu phố có lễ hội lạ lắm, em thật sự hào hứng muốn nếm thử tất cả các món ngon ở đấy!"
"Em, ăn đồ ăn bình thường được sao?" Anh ngạc nhiên, bất giác đưa tay ôm lấy cổ cô: "Anh cứ nghĩ rằng em không ăn được các món ăn của nhân giới."
"Sao lại không? Anh ăn được, đương nhiên em cũng ăn được!"
...
Trong phòng tắm tỏa hơi nước nóng ấm, mặt Cao Việt Trạch bị hun đến đỏ ửng. Anh lắp ba lắp bắp ngại ngùng: "Em...em sao lại vào đây?"
"Ơ, em tắm với người của mình cũng không được sao?" Trên dưới Caryln để lộ trần trụi trước mắt anh, mà cũng nhờ vậy anh mới biết trên người cô có kha khá những hình xăm đáng sợ. Tuy nhiên nó không phải là những loại hình hay xăm đầy lên người mấy tên đàn ông giang hồ trong khu anh, mà ngược lại nó toát ra vẻ cao quý và uy lực.
Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cong-nam-sinh-tu-ngot-ngao/951760/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.