"Nữ hoàng?" Cao Việt Trạch hoảng loạn lê người lùi về sau, anh không đủ can đảm để đối diện với ánh mắt chết chóc kia. Caryln như biến thành một người khác, không... Phải là như biến thành một con quỷ dữ hung tàn!
Hai mắt cô mở to, các ngón tay biến hóa trở nên dài ra không ngừng bấu víu lấy cổ họng của mình. Cố nén hết sức sự khao khát mãnh liệt, giọng Caryln dồn dập ra lệnh: "Người đâu?"
"Có thuộc hạ." Một thân ảnh đen kịt xuất hiện phía sau Cao Việt Trạch đột ngột lên tiếng.
"Đem hắn quay về phòng!... Không, không được phép... Bước ra... ha..." Trạng thái của cô đang dần rơi vào mất kiểm soát. Cô đương nhiên không thể để anh tới gần mình, càng không thể để anh gặp nguy hiểm.
Cao Việt Trạch được thủ hạ nhanh chóng nâng lên cơ thể nặng nề, động tác có hơi ngập ngừng, rõ ràng là anh không muốn đi.
Nhưng thủ hạ cũng không thể trái mệnh lệnh nữ hoàng tối cao, chỉ đành dùng sức đem anh nhanh rời khỏi đó một chút.
Trong căn phòng tối tăm, Caryln mặc kệ cơ thể gào thét. Chính mình bị giày vò thế nào cũng không để tâm nằm co ro trên giường. Đã rất lâu rồi cô không uống máu, sở dĩ cô ghét máu của con người không phải là sợ giết chết người mà là cô ghê tởm cái mùi vị kinh khủng của nó.
Năm nay tưởng chừng như quan hệ giữa cô và Alfie đang dần trở nên tốt đẹp, quản gia mới đặc biệt đến cung điện của Alfie nhờ giúp đỡ. Gã vừa nghe, mặt tránh không khỏi sự sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cong-nam-sinh-tu-ngot-ngao/951752/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.