Sáng hôm sau tỉnh dậy, cơn đau trong bụng hắn cũng đã phần nào biến mất, đưa tay sờ thử chỗ bên cạnh thì...
Trống không.
Hắn giật mình tỉnh giấc trên chiếc giường trắng tinh khôi, đánh ánh mắt một vòng quanh cái phòng to lớn nhưng lạnh lẽo, Trương Anh Túc giật mình khập khiễng ôm bụng lớn bước xuống giường, hắn hoảng hốt gọi lớn: “Quản gia! Quản gia! Quản gia đâu rồi?”
Quản gia lật đật từ bên ngoài đi vào, thuận thế đỡ lấy thân thể nặng nề của hắn lo lắng hỏi: “Cậu chủ, có chuyện gì thế?”
Trương Anh Túc thở hồng hộc, nghiến răng nghiến lợi: “An Vân... An Vân đâu rồi?”
Lão quản gia có chút ngập ngừng, ấp úng thưa: “Tiểu thư... sang Pháp rồi thưa cậu chủ...”
Lời của lão quản gia như sét đánh ngang tai, khiến hắn như muốn nổi điên lên. Những đứa trẻ trong bụng có lẽ cũng cảm nhận được cảm xúc hỗn loạn của hắn lúc này mà chợt động đậy giây lát.
Hắn ôm bụng nhẹ nhàng xoa đều trấn an chúng. Cơn đau thắt khiến hắn đứng cũng không vững phải nhờ sự giúp đỡ của quản gia.
“Cậu chủ!”
“Đi, đi bao lâu rồi?” Lời nói đứt quãng nhưng dồn dập khiến quản gia cảm thấy bất an. Quả nhiên, giây kế tiếp lão đã thấy được cảm giác của mình là không sai.
“Đã đi từ tối hôm qua.”
Hắn càng thêm tức giận, cả người mất sức, hai chân nhưng lại kiên quyết đến cùng chống đỡ trọng lượng cơ thể. Giọng cũng khàn đi: “Mua vé máy bay... Lập tức mua vé máy bay!”
Lão quản gia không rảnh tiếp tục chọc giận hắn, chỉ còn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cong-nam-sinh-tu-ngot-ngao/239670/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.