3.
Phòng phát sóng trực tiếp yên tĩnh hơn nửa ngày.
Sát thủ bé con mập mạp: [Ách, tôi vốn không muốn nói... nhịn ẻ hết một tiết rồi, ban đầu chỉ lộ ra chút xíu, nhưng lại bị Streamer làm cho giật mình. Kết quả là ngàn cây vạn cây lê nở hoa luôn, bây giờ thầy giáo của tôi bảo tôi cút ra ngoài, online cầu cách cứu vãn...]
[Sặc... nén bi thương.]
[Cũng may tôi chỉ đang ăn cơm...]
[Hoảng hốt + mơ hồ!]
Tôi nhanh chóng thu lại nụ cười quỷ dị.
Vừa rồi tôi dùng chú Trấn Hồn, tội lỗi, tội lỗi...
Tôi bấm ngón tay tính toán nói:
"Hôm nay nên ra ngoài! Bổn chưởng môn đi giúp đỡ thiên hạ một lát. Hẹn buổi tối gặp lại nhé các bạn thân mến~"
Bellamy: [Không phải xem hoàng lịch sao?]
Sát thủ bé con mập mạp: [Streamer, cô đền quần cho tôi...]
Tạch!
Tắt phát sóng trực tiếp, động tác của tôi chính xác mà đẹp mắt ~
“Giờ thì mau xuống lầu tìm ông chủ Cố ăn cơm thôi!”
Tôi xỏ giày, rửa mặt, mang chậu nhỏ rồi hai ba bước chạy thẳng xuống lầu dưới.
Ông chủ nhà Cố Diệp gần đây chuyển đến ở phòng dưới phòng của tôi, lúc tôi gõ cửa, từ ngoài cửa phòng anh ấy đã ngửi thấy mùi thơm.
Tôi ngửi sơ sơ là biết mới thức ăn mới ra khỏi nồi không lâu.
Gà rim cháy tỏi, cháo thịt nạc với trứng muối, và có bánh bao hấp chân giò hun khói!
Tôi đang định gõ cửa, dưới lầu lại đột nhiên truyền đến tiếng động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chuong-mon-mao-son-anh-nhi-oan/2761555/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.