Trông thấy nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim, lão viên ngoại cảm thấy vô cùng tức giận. Lão ta lập tức muốn la to kêu gọi thị vệ bên ngoài vào nhưng lão còn chưa kịp kêu lên tiếng nào thì đã bị kiếm phong sắc bén cắt đứt cổ họng. Thanh hoan thấy như vậy, nàng hoảng sợ co rúm cả người lại. Sau khi giết chết lão viên ngoại, Quân Vô Nhai xoay người lại đi đến trước mặt nàng ngồi xuống rồi từ từ đưa tay ra:
"Nhà nàng ở đâu? Để ta đưa nàng về có được không?"
Trông hắn khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Dung mạo vô cùng tuấn tú, mang đến cho người ta cảm giác rất ôn hòa. Đôi mắt Thanh Hoan tràn đầy cảnh giác nhìn hắn. Nhưng Quân Vô Nhai lại rất kiên nhẫn, hắn vẫn giữ động tác chìa tay ra như trước.
Thật ra thì tuổi tác của hắn và Thanh Hoan chênh lệch cũng không lớn, nhìn thấy nàng thê thảm như vậy, hắn cảm thấy không đành lòng. Dù sao hắn cũng giết tên cầm thú viên ngoại kia rồi chi bằng nhân tiện đưa nàng về nhà luôn vậy.
Nhưng Thanh Hoan làm sao có thể để hắn đưa về nhà dễ dàng như vậy được chứ? Nàng do dự một lúc mới nhẹ nhàng đưa tay cho Quân Vô Nhai, lúc Quân Vô Nhai còn chưa kịp phản ứng lại thì nàng đã thuận thế ngất xỉu trong lòng hắn.
Quân Vô Nhai hơi sửng sốt không nghĩ tới nàng chưa kịp nói nhà mình ở đâu thì đã ngất xỉu rồi. Không còn cách nào khác hắn chỉ có thể lấy áo choàng bọc kín cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-tra-hoa-chi-lo/2409851/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.