"Nàng nói cái gì ngốc thế?"
Hoa nhị mắng:
"Thân thể của nàng là quan trọng nhất!"
Nói xong, hắn liền tháo giây thừng trên tay nàng ra, bế nàng lên, đặt lên giường. Thanh Hoan nằm ở trên giường, giọt nước mắt theo khóe mắt trợt xuống.
Chính là giọt nước mắt này đã lưu lại hồi ức trong lòng của Hoa nhị. Hắn cầm tay Thanh Hoan, nói:
"Ta sẽ bảo vệ nàng."
Thấy Thanh Hoan chỉ nhắm mắt, không có đáp lời, hắn bỗng nhiên có chút hổ thẹn:
"Tam đệ hắn... Tính khí xưa nay là như thế. Nhưng sau này, ta sẽ không để cho hắn khi nhục nàng nữa."
Thanh Hoan nhắm mắt, nói:
" Nếu tam gia mãi mãi không chán ghét ta, Nhị gia còn có biện pháp gì nữa đây?"
Nàng tự xưng ta, vậy thì đã nói rõ, nàng đem mình đặt ở trong lòng rồi. Đôi tay Hoa nhị run run sờ lên mặt của Thanh Hoan… Đây là việc hắn đã làm trong mộng trăm ngàn lần:
" Ta sẽ bảo vệ nàng thật tốt... Nàng hãy yên tâm đi"
Nói xong, hắn liền bế Thanh Hoan lên, đi trở về trong viện của mình.
Hoa tam đem Thanh Hoan treo lên xà nhà, lại không cho nàng mặc quần áo. Vì muốn làm nàng sợ, cho nàng biết ai mới là chủ nhân của mình. Cũng không thèm để người khác trông coi, cả tòa viện trống rỗng. Tất cả đều là, hắn dùng để dọa Thanh Hoan.
Bọn hạ nhân cũng biết, không có sự cho phép của hắn, ai cũng không thể đi vào. Ai kêu Thanh Hoan đêm qua không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-tra-hoa-chi-lo/2409827/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.