Ta thêu một chiếc túi thơm thật đẹp nhét vào tay hắn, “Cái đó… huynh là đại Tướng quân, huynh có thể nghĩ cách gì đừng cho ta vào cung tuyển tú hay không?”
“Thánh thượng là quân, ta là thần.” Trần Vân Xuyên trả lại túi thơm cho ta, “Với thân phận là thần tử, làm sao dám kháng lại thánh ý?”
Ta thật sự sẽ xong đời rồi sao? Nhưng ta không muốn cả đời bị nhốt trong cung.
Đêm đó, khi ăn cơm, Trần Vân Xuyên nói với mọi người rằng có một vị đại thần nọ ở triều đình để không cho nữ nhi mình vào cung, chỉ trong một ngày đã định hôn cho nữ nhi.
Đôi đũa ta đang gắp thức ăn lơ lửng giữa không trung, hóa ra là hắn biết phải làm thế nào rồi.
Tình thế gấp gáp, ta cũng phải nhanh chóng tìm cho mình một mối hôn sự.
Nghĩ đến đây, ta dứt khoát đứng dậy gõ cửa phòng Trần Vân Xuyên.
Ta đứng ở cửa hỏi thẳng hắn, “Huynh có thể cùng ta đính hôn, để ta tránh được kiếp vào cung này không?”
“Xin lỗi, không được.” Trần Vân Xuyên không hề suy nghĩ mà từ chối.
“Tại sao?” Trước đây hắn còn nói muốn cưới ta mà.
—
Ánh mắt Trần Vân Xuyên sáng quắc nhìn ta, “Nghe ý của nàng là chỉ muốn đính hôn mà không muốn thành hôn, đợi sau khi chuyện tuyển tú qua đi thì sẽ hủy bỏ hôn ước, nhưng hôn nhân đại sự không phải là trò đùa, Trần Vân Xuyên ta đính hôn với ai, thì nhất định sẽ cưới nàng ấy, thương yêu nàng ấy cả đời.”
Lòng ta thắt lại, xong rồi, tức là đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-tiem/5212590/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.