-"Nói như vậy.. thanh kiếm này chính là gia gia? Gia gia vì tìm đến muội hao hết linh lực trở thành phàm khí?" Dạ Tuyết môi mấp máy, nhẹ giọng thì thào không rõ. Nàng hơi run rẩy nâng tay về phía thanh cổ kiếm đang huyền phù trên không trung.
Ngay khi bàn tay nàng chạm vào nó, một cảm giác quen thuộc truyền vào đáy lòng nàng, cảm xúc kia là êm dịu, là ấm áp, tựa như bàn tay của gia gia ngày xưa những khi xoa đầu ôm nàng vào lòng.
Trên bề mặt thanh kiếm là chằng chịt những vết rạn lớn nhỏ không đồng đều, trong đó có một vết nứt nghiêm trọng nhất, kéo dài từ giữa thân kiếm đến gần chuôi kiếm, vết nứt kia dường như muốn bổ đôi nó ra vậy. Cả thanh kiếm hôi phác phác, ảm đạm dường như đã mất đi toàn bộ linh khí.
Đây là "gia gia" của nàng, người đã một tay nuôi lớn nàng, tọa trấn nội gia, khởi động cả một vùng trời hậu phương vững chắc cho nàng buông thả tâm tư đối phó thế lực đối đầu bên ngoài khác. Hiện tại "gia gia" nàng lại vì nàng tự hao tổn linh khí xé mở không gian đến nơi này, mà đại giới chính là tình trạng như hiện tại.. Dạ Tuyết rũ xuống mi mắt.
Khung Duệ một bên lắng nghe có chút như rơi vào sương mù lại cũng trên cơ bản lý giải câu chuyện, tuy nói có vài từ ngữ hiện đại xa lạ khiến hắn nghi hoặc nhưng cũng không ảnh hưởng việc hắn nghe và hiểu nội dung câu chuyện.
Đối với cư dân Địa cầu, cho dù là thế kỷ 21, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761058/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.