Cao Viên Viên nghe thấy lời Dạ Tuyết lập tức giãy nảy như mèo bị giẫm phải đuôi. Gương mặt xinh đẹp như hoa vì thế cũng theo đó vặn vẹo, la ầm lên.
-"Hai ngươi bị điếc sao? Tiểu bạch kiểm. Đứng lại, ta ra lệnh cho các ngươi đứng..ách, buông.." Cao Viên Viên nhìn hai người bỏ ngoài tai những lời nàng nói, ngực nổi lên một ngọn lửa, nàng cảm thấy bản thân bị xem thường, lập tức không kiêng nể chỉ tay về hướng "thiếu niên" oán độc gầm lên, ngay sau đó, âm thanh ngưng bặc, chỉ còn vài tiếng ngắc ngứ phát ra trong cổ họng không rõ âm điệu tan trong làn gió.
Cao Viên Viên gần như thất khống trừng lớn mắt, gương mặt tràn đầy hoảng sợ nhìn nam nhân gương mặt góc cạnh lạnh lùng gần trong gang tấc, trong lòng ùa lên cảm giác sợ hãi.
Rõ ràng từ đầu buổi đến cuối buổi luôn đón lấy nụ cười tao nhã tử y nam nhân thoáng chốc gây khó dễ khiến mọi người không kịp phản ứng.
Không ai biết bằng cách nào, mà chỉ trong chớp mắt, hắn đã di chuyển đến trước mặt Cao Viên Viên. Bàn tay nâng lên, ngón tay thon dài bóp chặt cổ Cao Viên Viên, gần như nhấc nàng lên cao, rời khỏi mặt đất. Hắn hơi ngước mắt, lẳng lặng nhìn nàng (Cao viên Viên) tựa như thế gian này hắn chỉ nhìn mình nàng vậy, thế nhưng khi nhìn thẳng vào ánh mắt hắn lại khiến Cao Viên Viên đáy lòng run sợ.
Đối mặt với cảm giác hít thở không thông cùng một đôi mắt phiếm hàn băng đầy sát ý, lần đầu tiên trong đời, Cao Viên Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761047/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.