Chương trước
Chương sau
Nguyệt hắc phong cao, thích hợp cho tội ác vươn móng vuốt bẩn thỉu hoành hành, đồng thời cũng là người bảo vệ nghĩa hiệp cho những ai đang muốn lẩn trốn khỏi tầm mắt của kẻ thù.
Trong rừng sâu, một chiếc xe ngựa được kéo bởi bốn con La Hãn Mã không ngừng bôn chạy băng băng trong đêm bỏ lại sau lưng toà thành rộng lớn, đông đúc nhân loại.
Xe chạy suốt đêm không ngừng nghỉ đến tận hừng đông, mới dần dần thả chậm cước bộ, dừng lại ven bờ một con suối nhỏ.
Từ trên xe bước xuống bốn người, tam nam nhất nữ. Phỏng chừng bị bó buộc trong không gian xe ngựa chật hẹp lâu lắm nên cả bốn người vừa bước xuống xe đều chậm rãi hoạt động một chút tay chân sau đó di chuyển đến dòng suối nhỏ.
Lúc này nữ nhân duy nhất trong bốn người mở miệng, giọng nói của nàng so với dòng suối kia càng mát rượi, trượt vào lòng người.
-"Khung Duệ, có con suối, hẳn là có cá, chúng ta bắt vài con tạm thời lót dạ một chút." Chạy không ngừng nghỉ một ngày một đêm, chỉ có thể cắn lương khô trên xe ngựa khiến Dạ Tuyết vừa nhìn thấy suối ánh mắt liền sáng rực. Có đồ tốt nha!!
-"Được, ta đi bắt cá." Một trong ba nam nhân ôn hoà gật đầu, xoay người đi đến bờ suối. Hẳn hắn chính là Khung Duệ như lời nữ nhân vừa gọi.
-"Nơi này địa thế trống trải, hẳn là không có nhiều nguy hiểm, có thể dừng chân. Ta đi kiếm củi đốt." Một người khác nhìn địa thế xung quanh một chút cũng lên tiếng, sau đó xoay người rời đi.
-"Ta đi trích quả dại. Tuyết nhi, nàng nghỉ ngơi một chút đi." Người còn lại cũng lên tiếng, hướng về một phương hướng cất bước.
Đoàn người này đúng là hai ngày một đêm không ngừng nghỉ rời đi Dạ gia Dạ Tuyết, Hiên Viên Triệt, Long Thiên Mị, Phan Diệp.
Dạ Tuyết cũng không lại nhiều lời, nàng gật gật đầu lên tiếng "cẩn thận chút nha", sau đó đi đến tảng đá dưới tàng cây ngồi xuống.
Một phen quan sát hoàn cảnh xung quanh, rất yên tĩnh, cây xanh lá rì rào, ánh dương ngày mới hãy còn e ấp dưới tầng mây chưa hé lộ, là một nơi khó được thanh bình tĩnh lặng. Nhưng là trong lòng Dạ Tuyết cứ có cảm giác ẩn ẩn bất an, cẩn thận tìm tòi lại không phát hiện điều gì nguy ngại, hết cách nàng đành tạm thời để qua một bên, bất quá nàng cũng không quên nâng cao cảnh giác.
Chừng một chung trà sau (*),bụi cây không xa thoáng động, từ bên trong bước ra một nam nhân thân hình tuấn tú, văn nhã như ngọc. Hắn trên tay ôm một bó cành khô chậm rãi cất bước đến gần vị trí Dạ Tuyết đang ngồi, đường nét ngũ quan trên mặt ở nhìn đến người con gái ngồi cách đó không xa thoáng mềm nhẹ xuống, lộ ra một tia ôn nhu. Hắn đặt bó củi xuống đất, từ trong tay áo rút ra hai viên đá lấy lửa, bắt đầu nhóm lửa.
Cành khô nhanh chóng bắt lửa phập phồng hoả diễm, tản ra hơi ấm.
Đặt đủ cành khô vào đống lửa, đảm bảo đủ cho nó duy trì đốt cháy, lúc bấy giờ nam nhân mới ngẩng đầu nhìn Dạ Tuyết cười cười.
-"Tiểu Tuyết, nàng mau đến nơi này toạ hạ (ngồi xuống) một lát cho ấm áp."
-"Thiên Mị đại ca, những người còn lại vẫn chưa trở lại sao?" Dạ Tuyết đứng lên, đi đến bên cạnh Long Thiên Mị ngồi xuống, đưa hai tay lại gần ngọn lửa đón chút ấm áp.
STORY CONTINUES BELOW
YOU'LL ALSO LIKE
Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh by kenzylisa
Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh
By kenzylisa
517K 8K
Một đời đau khổ nhơ nhớp,bị bạn thân kiêm tiểu tam hãm hại.
Trùng sinh trở lại bước ngoặc cuộc đời,cô lựa chọn bình yên sinh con nuôi lớn và bình yên sống cuộc sống tĩnh lặng.
Nam nhân lần nữa tìm đến cô đề nghị chuộc lỗi,tiểu tam tìm cách hãm hại.
Cô,trái tim đã lạnh.
Cô,không có bất kì suy nghĩ nào khác ngoài yên ổn nuôi con.
Những tưởng trái tim trải qua hai đời đã chết lặng,định mệnh khiến cô gặp anh-cầu vồng trong cuộc đời cô.
Cô sẽ lựa chọn như thế nào? tiếp nhận anh hay sẽ lựa chọn thu lại bản thân tiếp tục sống?
Vận mệnh đưa họ đến đâu?Ân oán tình thù kiếp trước,cả những bí mật dần dần hé lộ.
Sau cơn mưa trời sẽ sáng hay âm u?Liệu cầu vồng có xuất hiện trong cuộc đời cô ấy?
Bài này trùng sinh,nuôi bảo bảo,ngọt sủng,có ngược nhưng ít.
Nữ chủ vì bảo bảo sẽ trưởng thành,mạnh mẽ.
Nam chủ bá đạo,ghen tuông và là một kẻ thê nô chính hiệu.
Tiểu tam sẽ không có cơ hội xoay người.
Mang đi nơi khác vui lòng ghi rõ tác giả Tiểu Thư Kiêu Kỳ tốt sao.^^ thanks.
Thay đổi cốt truyện! ( xuyên không, np, có H nhưng không cao lắm) by nhanhi1210
Thay đổi cốt truyện! ( xuyên không, np, có H...
By nhanhi1210
195K 7.3K
Huỳnh Nhi - con gái của một thương nhân nhỏ, tính tình hơi khùng, hồn nhiên, mê ăn hơn tất cả!
Xuyên không vào truyện để cứu nữ phụ thoát khỏi cái chết đau khổ!
Nhưng lại vô tình làm thay đổi cốt truyện, những tình tiết mới bắt đầu.!
.....
Truyện do ta dùng đầu óc Thiên Tài Lanh suy nghĩ!, đưng chế ta nha!!
Những tập đầu tình tiết có vẻ hơi nhanh, nên các bạn chịu khó nhaa... đến những tập sau mình đã chi tiết hơn ?
(XK-nữ phụ-cường) Nữ phụ lãnh huyết , Nữ chủ bạch thỏ đừng gây sự . by ThL325
(XK-nữ phụ-cường) Nữ phụ lãnh huyết , Nữ chủ...
By ThL325
346K 17.3K
-Nàng , trùm khủng bố sát thủ vô địch thế giới ngầm . Người nghe người sợ , một người không tim không phổi lãnh huyết với mọi thứ .
- Xuyên không vào cuốn tiểu thuyết tôn vinh nữ chủ , chà đạp nữ phụ tận đáy . Nhưng cớ sao nàng lại vào vai nữ phụ...
(t/g : lần đầu mình viết tiểu thuyết nữ phụ nên tay nghề còn kém , tiểu thuyết này mình không cho văn án nên các bạn từ từ mà đọc :v . Note : mình rất thiên nữ chính nhé . )
Gọi Tên Em Là Gió [Np - Nữ phụ văn] by ngomyduyen3108
Gọi Tên Em Là Gió [Np - Nữ phụ văn]
By ngomyduyen3108
146K 9.2K
Văn án:
Phong Điệp là một cô nhi, thế nhưng cô chưa từng cảm thấy mình bất hạnh. Cô có cô nhi viện, có bạn bè, và có cả anh.
Phong Điệp rất yêu Lăng Quân, tương lai và ước mơ của cô là một gam màu hạnh phúc.
Cho đến một ngày, Lăng Quân yêu người khác. Anh phản bội Phong Điệp, phản bội tình yêu hơn 10 năm của họ.
Phong Điệp chết vì tai nạn xe, mang theo tuyệt vọng đối với tình yêu cô luôn hằng tin tưởng.
Thế nhưng lại một lần mở mắt, cô biến thành một người khác, thành nữ phụ si tình trong quyển tiểu thuyết ngôn tình cô đã đọc cách đây một tháng.
Phong Điệp nở nụ cười. Thượng đế đã cho cô một cơ hội, cô chắc chắn sẽ nắm thật chặt, sẽ không để cái gọi là tình yêu làm tổn thương thêm một lần nữa. Phong Điệp, không có tâm.
Nam chính, tôi không cần tình yêu của anh nữa by sapias
Nam chính, tôi không cần tình yêu của anh nữa
By sapias
138K 5.8K
Thể loại: Hiện Đại, Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngược, Sủng, NP, Hành Động, Lãng Mạn, HE.
Nữ chính: Kiều Tố Tố
Nữ phụ: Diệp Lưu Ly
Nam chính: đọc truyện sẽ biết thôi hehe
Note: Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpap.
[Nữ phụ Văn] Nam Chủ, Nam Phụ, Nữ Chủ Ở Kia! Tha Ta Đi !!! (Tạm Drop) by chibi667
[Nữ phụ Văn] Nam Chủ, Nam Phụ, Nữ Chủ Ở Kia...
By chibi667
159K 8.3K
Tác giả: mèo con mê ngủ
Thể loại: np, huyền huyễn, xk, sạch, sủng, hài, đa nhân cách, h (chắc là có)
Tiến độ: một tuần đăng một lần ( đầu tuần ).
Lời xấu xin nói trước!
Truyện mang yếu tố giải trí và sự tưởng tượng không giới hạn của bản thân mình! Sẽ có các yếu tố H, NP, Kinh dị, Ngược các kiểu!
Vì thế nên, ai không thích làm ơn đừng vào, lỡ vào rồi mà không thích thì làm ơn lịch sự đi ra.
Mình đã không hợp nhau xin đừng buông lời cay đắng làm tổn thương nhau!
Thích! Có thể bình chọn hoặc tiếp tục đọc!
Không thích! Có thể lịch sự thoát ra ngoài! Không để lại những bình luận thiếu văn hóa, sỉ nhục nhau! Ok?
Mình rất cảm ơn những ai LỊCH SỰ cho mình những đóng góp tích cực! Còn ai không hài lòng muốn tự mình viết truyện thì cứ việc! Làm ơn đừng làm ô nhiễm góc bình luận của tôi!
Xin chân thành cảm ơn vì đã xem những dòng nhắn nhủ này!
Trên xe ngựa bọn họ đã bàn bạc kỹ càng thống nhất, Long Thiên Mị lớn tuổi nhất nên tạm giữ chức vị đại ca, nhị ca Phan Diệp hoà tam ca Khung Duệ, nhỏ tuổi nhất Dạ Tuyết đương nhiên là tiểu muội muội của cả nhóm. Mọi người cũng thống nhất quyết định đưa Hiên Viên Triệt làm lá bài tẩy phòng ngừa vạn nhất, nếu không có sự, Hiên Viên Triệt sẽ ở dưới lốt kim sắc thủ trạc an vị trên tay Dạ Tuyết. Đối với chuyện này, mặc dù ngã không ít vại dấm chua mọi người cuối cùng còn là thoả hiệp, an toàn Dạ Tuyết là trên hết. Còn tiểu bạch hổ trong không gian hiện tại vẫn còn chưa tỉnh lại, phỏng chừng tình trạng này còn rất lâu nên mọi người nhất trí bỏ qua nó. Chỉ có Hiên Viên Triệt kim đồng ánh mắt hơi nheo lại suy nghĩ sâu xa.
Một lát sau, bụi cỏ trước mặt lần nữa lay động, hai người từ bên trong bước ra, một trong hai nắm một vòng dây, bên trên treo năm, sáu con cá, mỗi con to chừng nửa cân (8 lạng)*, người còn lại ôm lấy một túi vải, thoạt nhìn có vẻ giống áo ngoài được cởi ra để chứa đựng đồ vật, trên tay hắn còn có một chỉ kê (gà) rừng đang không ngừng giãy giụa lại chung quy không thoát khỏi ma trảo của nam nhân.
-"Chúng ta đã trở lại" hai người đồng thời lên tiếng, có thể thấy được cước bộ cả hai thoáng nhanh hơn một chút.
_______________
Tiếng lửa tí tách, mùi cá nướng thơm lừng xen lẫn vị đạo thịt nướng, khiến nhân vị giác không tự chủ tiết ra nước bọt. Bởi vì theo chủ nghĩa hưởng thụ, lần đi này Dạ Tuyết mang theo không ít gia vị, vì thế hiện tại năm người cùng nhau hưởng thụ khó được an nhàn hoà mỹ vị. Hiên Viên Triệt cũng biến thành nhân loại hình dạng ngồi bên cạnh Dạ Tuyết cho nàng bóc xương cá.
Đột nhiên Hiên Viên Triệt thần sắc biến đổi, hắn gằn giọng "có nguy hiểm", sau đó hoá thành một con kim long to lớn bao bọc lấy đoàn người, vừa mới hắn cảm nhận được nguy hiểm tột cùng đang đến dần.
Bốn người còn lại cũng nhanh chóng đứng lên tuỳ thời cảnh giác. Dạ Tuyết thu hết đồ đạc vào không gian sau đó cẩn thận nhìn tiền phương.
Cây cối phát ra tiếng "crack, crack" bị vật nặng nghiền áp, trên mặt đất vang lên từng tiếng "sa, sa", "ca sát" nhượng người da đầu run lên. Năm người nhìn nhau, đều thấy vẻ nghiêm nghị trong mắt đối phương.
Mà lúc này, Dạ Tuyết rốt cuộc biết được cảm giác lúc trước khi đặt chân ở nơi này là gì.
Rõ ràng là họ đã đi vào sâu bên trong Lâm Sâm rừng rậm thế nhưng nơi này lại vô cùng yên tĩnh, thanh bình, hoa thơm cỏ lạ, Dạ Tuyết vẫn thấy nghi hoặc trong lòng giờ đã được hoá giải. Nơi này quá yên bình tĩnh lặng, dường như không có bất kỳ ma thú nào.
Dạ Tuyết lướt ánh nhìn một lượt xung quanh, giật mình nhận ra một chuyện. Nơi này gần một con suối, rậm rạp táng cây, đất mùn ẩm ướt, là nơi sinh sống yêu thích của các loại xà.
Mà lúc nãy Phan Diệp đi trích quả dại có thăm dò một lượt tình huống xung quanh, trong vòng mười dặm nơi này, không thấy bóng dáng bất kỳ ma thú nào chứng tỏ cấp bậc của "vị bá chủ" nơi này rất khó "chơi". Nghĩ đến đây, Dạ Tuyết tâm thoáng trầm xuống.
Không để năm người đợi lâu, một tiếng "ca sát" vang lên, một thân cây cao to đổ rạp xuống mặt đất, lộ diện ra "nhân vật" đang đứng đằng sau nó. Năm người vừa nhìn "kẻ đến" không khỏi đảo hút một ngụm lãnh khí.
Một con Thánh Thú Thôn Thiên Mãng to chừng năm sáu thước đang "nhìn chằm chằm" bọn họ, xà tín không ngừng vươn ra thụt vào khiến người thần kinh run lên, hắc vảy tản ra ánh sáng lạnh lẽo.
"Nó" dường như một chút cũng không vội chậm chạp đánh giá bốn con mồi hoà một con kim long.
Kim long?! Hắc Mãng thú đồng lướt qua một tia nhân tính mừng rỡ. Kim long, Long tộc, nếu có thể cắn nuốt huyết mạch của nó, nó (Hắc Mãng) có thể trực tiếp hoá thành Long.
Bất quá không vội, thưởng thức sự sợ hãi của bọn chúng đủ rồi nếm cũng không muộn, Hắc Mãng trong mắt tràn đầy đùa cợt.
Hắc Mãng là một con mãng xà đã bước vào hàng Thánh thú, linh trí đã mở, truyền thừa cho nó biết một khi thành Thần Thú, nó có thể chiết xuất huyết mạch hoá giao, mà nó cũng hướng về mục đích như thế đi đến, thế nhưng hôm nay thiên hạ hãm bính (bánh ngọt từ trên trời rơi xuống). Nó gặp được hậu duệ có huyết mạch gần nhất với Thượng Cổ Thần Thú-kim long, chỉ cần cắn nuốt nó...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.