Thiên không ánh dương bị tầng tầng lớp lớp lá che khuất, từng tia sáng xen kẽ theo từng phiến lá le lói những điểm sáng bé nhỏ.
Phụ cận trung tâm Lâm Sâm rừng rậm.
Từng trận khói trắng bao phủ cả một khu vực, đóm lửa bay lượn trong không trung tạo nên những điểm sáng tinh tinh.
Mùi nhựa cây bị cháy, mùi yên trần bị đốt trụi hoà quyện vào nhau lan trong không gian.
Trên mặt đất đầy rẫy những cây, cối nghiêng ngả, gãy đổ. Những thân cây cao to dày đặc những vết cắt của phong nhận trên thân.
Mà lúc này, ngay giữa đám bụi bặm, hai bên nhân sĩ đang lâm vào trạng thái giằng co vi diệu.
Một bên vô cùng dẫn nhân chú mục với tổ hợp tứ nam một nữ, đều dung mạo thượng thừa, thanh tú.
Trong đó lấy nữ nhân duy nhất làm trung tâm, bốn người còn lại ẩn ẩn tư thế hộ nàng vào trong, mà nữ nhân kia tắc thần sắc lạnh lùng ôm một chích bạch hổ đẫm huyết.
Ngược lại, tổ hợp bên này ngoại trừ một hoàng y lão giả bạch phát vừa xuất hiện, còn lại người ngã ngựa đổ thất linh bát lạc chật vật không chịu nổi.
Kia hoàng y lão giả khuôn mặt từ ái, khiến nhân nảy sinh hảo cảm như gia gia nhà bên, nếu bỏ qua đôi mắt tham lam giấu giếm đằng sau nụ cười hoà ái kèm câu vô sỉ lão vừa nói.
Dạ Tuyết híp đôi mắt mang theo tia tìm tòi, lạnh lùng nhìn hoàng y lão đầu đang đứng trước mắt mình.
Lão đầu này vừa xuất hiện đã một thân “chính khí” cất giọng lớn tiếng nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761036/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.