Trong phòng.
Năm người ngồi vây quanh một cái bàn. Dạ Tuyết hai bên phân biệt Hiên Viên Triệt cùng Phan Diệp, Long Thiên Mị chậm chân, chỉ có thể ngồi đối diện cùng Khung Duệ, đưa ánh mắt căm tức nhìn kẻ đối diện đang hếch một trương mặt muốn ăn đòn huênh hoang với mình.
Dạ Tuyết hắc tuyến nhìn bốn nam nhân đang mắt to trừng mắt nhỏ, chỉ kém phun lửa trước mặt, nhất là Phan Diệp, kia ánh mắt như muốn ăn thịt người, mà đối tượng là Hiên Viên Triệt. Tất nhiên người sau cũng không thua kém hung hăng trừng lại Phan Diệp.
Không hiểu tại sao Dạ Tuyết cứ cảm thấy không khí có vẻ quái dị. Có lẽ là do nàng ngồi chính giữa đi?
Bất quá, khi nhìn đến vách tường loang lổ những hố, Dạ Tuyết đen mặt nhìn ba tên hung thủ trước mặt.
-”Chuyện này là sao hả?” Nàng đen mặt nhìn về phía ba người, lại nhận được một cái cúi đầu chột dạ (Phan Diệp),ra vẻ cái lỗ to nhất trên tường kia là tác phẩm của hắn đi.., một cái mặt không đổi sắc (Long Thiên Mị) cùng một gương mặt đầy vẻ vô tội (Hiên Viên Triệt).
Khung Duệ không tham gia hiện tại ung dung phẩm trà.
Phan Diệp vốn còn đang hung ba ba nhìn Hiên Viên Triệt, nghe câu hỏi của Dạ Tuyết ngay lập tức đổi một gương mặt tiểu cẩu nhìn nàng, bàn tay chỉ vào Hiên Viên Triệt đang ngồi đối diện, trước tiên “kẻ ác cáo trạng“.
-”Tiểu Phong Phong, hắn là ai a? Đánh ta đau quá.” Hắn chỉ chỉ vành mắt bầm tím của mình uỷ khuất lên tiếng, đồng thời kề sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761030/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.