Dạ Tuyết hờ hững nhìn Vân Mộng Vũ, nhẹ giọng.
-”Phiền luỵ tỷ tỷ hao tâm tổn ý vì muội muội, bất quá hiện muội vẫn còn nhỏ, hôn sự hãy để sau này tính tính.”
Ý tứ, cảm ơn “ý tốt” của ngươi, nhưng ta không cần.
-”Ngược lại, tỷ tỷ ngài năm nay niên kỷ không sai biệt lắm, nên nhanh chóngchọn chỗ dựa cả đời mới là. Nếu hôn sự này tốt như vậy, hay là tỷ tỷ đáp lời người ta đi.” Dạ Tuyết chân thành nhìn Vân Mộng Vũ, tha thiếtkhuyên bảo.
Vân Mộng Vũ nghe đến bốn chữ “chỗ dựa cả đời” trong lòng âm thầm cười nhạo.
Cuộc đời nàng do nàng làm chủ, nàng lại không cần bất kỳ chỗ dựa nào.
Tự nàng sẽ đạp lên nhân sinh đi lên đỉnh núi, tựa như kiếp trước nàng là Mẫu Đơn Nữ Vương vậy.
Vân Mộng Vũ ngươi lại không nghĩ một chút, nếu kiếp trước không có đám cánbộ cao tầng vì mê luyến ngươi ra sức bảo hộ, ngươi làm gì thảnh thơiđược đến vậy? Mà cái gọi là “bảo hộ” đó nói cách khác chính là “chỗdựa“. Mà Vân Mộng Vũ rõ ràng là đem sự bảo hộ của đám nam nhân luỵ tìnhvì nàng cho rằng hiển nhiên nàng phải được như vậy.
_____________________
Dạ Tuyết tất nhiên đọc được sự khinh bỉ trong mắt của Vân Mộng Vũ, trong lòng cười cười cũng không nói gì.
Vân Mộng Vũ lại mở miệng.
-”Muội muội chắc không biết, người ta là chỉ danh nêu tên muội muội nha. Tỷ tỷ có muốn cũng không được. Đây là một cọc hôn sự tốt. Muội nghĩ nơi nàotìm được a? Mau đồng ý.”
Xem ra là cắn chặt không tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761022/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.