Ngay khi nàng rơi vào suy tư, ấn kí hoả diễm trên vai nàng sáng lên, đồng thời bức thư trên tay Dạ Tuyết bùng cháy.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Dạ Tuyết chưa kịp định thần, bức thư trên tay đã thành tro bụi, thay vào đó, một đạo Bạch Hoả chừng ngón tay cái namtử hoạt sinh sinh phiêu phù trước mặt Dạ Tuyết.
-”Đây là..?” Dạ Tuyết kinh ngạc nhìn một đoàn bạch hoả hoảng a hoảng trước mặt.
Bạch Hoả?
Ký ức truyền thừa cho nàng biết, trước mặt nàng chính là hoả trung chi vương (vua của các loại hoả)- Thiên hoả.
Nhưng sao bé tí teo như thế này a?
Đang lúc Dạ Tuyết nghi hoặc nhìn, đoàn bạch hoả run run một chút như xácđịnh phương hướng, sau đó hưng phấn vèo một cái nhào vào lòng Dạ Tuyếtcọ a cọ.
Dạ Tuyết ngây người nhìn một đoàn hoả màu trắng đang “loay hoay” trong lòng mình cảm thấy thật tân kỳ.
Không cảm nhận được độ nóng bỏng, quần áo không bị bắt lửa.
Nếu không phải trong truyền thừa có nhắc đến Thiên hoả là thứ Sáng Thế Thần dùng để sáng tạo thế giới, sau đó phân cho Phượng Hoàng bộ tộc cất giữ, vô cùng lợi hại, Dạ Tuyết sẽ có suy nghĩ Thiên hoả là thứ vô dụng, hoảnhưng không nóng? ngay cả một bộ y phục phàm nhân cũng thiêu không nổi?
Quá vô dụng.
Nếu Bạch hoả nghe được tiếng lòng của Dạ Tuyết hẳn mao đều sẽ nổ tung sinh khí, ách, mặc dù nó không có mao.
Bơir vì không cảm nhận được uy hiếp, Dạ Tuyết tò mò tính trở nên cường, nàng vươn tay chọc chọc vào đoàn hoả trong ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761016/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.