Dạ Tuyết mắt hồng hồng ngẩng đầu nhìn từng khuôn mặt quen thuộc đang dùng ánh mắt lo lắng vây xung quanh mình, nở nụ cười thoả mãn.
-”Gia gia, ba ba, mama, ca ca, Tuyết nhi không sao cả, chỉ làm nằm mơ thấy ác mộng thôi.” Dạ Tuyết khịt mũi.
-”Aiza, chỉ là cơn ác mộng thôi, không có việc gì thì tốt rồi. Ta còn tưởng tiểu bảo bối của ta bị uỷ khuất chuyện gì đâu” Dạ Tề (giagia) lên tiếng, đưa tay xoa đầu, từ ái nhìn nàng.
-”mau đến ăn sáng” ông nói tiếp.
Dạ Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, mại chân nhỏ đi theo sau gia gia.
Dạ Thần đi phía sau chạy nhanh tới, đưa tay kéo lại tay muội muội kề tai nàng nói nhỏ.
-”Quỷ khóc nhè” sau đó nhanh chân chạy mất, bên chạy bên không quên quay đầu lè lưỡi trêu chọc nàng.
Dạ Tuyết lập tức trừng mắt tức giận đuổi theo, hai người chạy khắp nhà, ba người thấy nữ nhi/ tôn nữ đã trở lại tinh thần cũng vui sướng cười theo, một gia đình năm nhân đầy ắp tiếng cười vang vọng,nhuộm đẫm không khí vui vẻ đầm ấm.
Như nguyện một phen “xử đẹp” Dạ Thần, Dạ Tuyết thắng lợi mỹ tư tư trở lại bàn ăn bắt đầu dùng bữa.
Dạ Thần ôm đầu bị muội muội vò thành cái tổ chim bĩu môi ngồi vào bàn, cũng bắt đầu dùng bữa, thỉnh thoảng phóng tầm mắt ai oán đến muội muội của mình, tất nhiên bị Dạ Tuyết triệt để ngó lơ.
Bữa ăn tiến hành một lúc Dạ Quân Phàm đột nhiên mở miệng.
-”Sắp tới ba và mẹ phải đi làm một chuyến sinh ý, Tuyết nhi cùng a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761010/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.