Bên ngoài Nguyệt đã nhô lên cao, như viên ngọc sáng trong giữa đất trời tĩnh mịch.
Trúc rì rào đung đưa trong gió như thầm thì tâm sự cùng trăng.
Trong phòng, không khí giương cung bạt kiếm đã biến mất, thay vào đó là bốn người ngồi trên bàn trà trò chuyện.
Hiên Viên Triệt tuy đã cởi đi một chút đề phòng, nhưng toàn bộ tinh thần vẫn tập trung cảnh giác nhìn hai người trước mắt đảm bảo hễ có gió lay cỏ động, hắn có thể kịp thời lập tức làm ra phản ứng.
Lão giả nhìn Hiên Viên Triệt gần như căng cứng cơ thể không nói gì, chỉ là trong lòng âm thầm gật đầu, khế ước Long tộc xem như không sai.
Dạ Tuyết hơi mím môi, xoay chuyển tách trà trên tay.
Nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân đối diện mình,mở miệng.
-”Vừa nãy.. ngài nói là sự thật?”
Nàng thật sự là biểu muội của hắn?
Lại quay sang nhìn lão giả bên cạnh Tiêu Hồn.
Vẫn gương mặt nghiêm nghị, nhưng trong mắt nhu hoà cùng kích động quang mang khi nhìn nàng, dù đã bị cực lực khắc chế vẫn là vô pháp che giấu.
Đây là... ngoại công (ông ngoại) của nàng?
Nhận được tầm mắt của Dạ Tuyết, Ân Lãnh suýt chút lão lệ tung hoành, thật giống Di Quỳnh.
Bình phục tâm tình, Ân Lãnh hơi khàn giọng mở miệng.
-”mẫu thân của con...?” âm thanh mang theo đè nén tâm tình, hơi run rẩy.
Từ lúc hắn đặt chân tại Dạ gia đã âm thầm sử dụng Huyết linh kêu gọi Ân Di Quỳnh, lại hoàn toàn không nhận được đáp lại.
Huyết Ngọc Phượng Hoàng lại ở nơi tôn nữ..
Những điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761005/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.