Hoàng cung. Đêm khuya.
Một viên Dạ Minh Châu nhỏ được khảm trên tường, tản ra lục sắc ánh sáng nhợt nhạt.
Trong phòng, ngoài vài tiếng hô hấp vụn vặt cũng không có thêm bất kỳ tiếng động nào khác.
”Nam Cung Hàn” ngẩn ngơ nằm trên Long sàng, xung quanh hắn,đồ chơi vung vãi khắp nơi.
Xa xa là lão công công đang gật gà gật gù chợp mắt.
Đột nhiên như nghe được điều gì, “Nam Cung Hàn” nhẹ nhàng bật dậy.
Tiếp theo, hắn nhanh chóng không tiếng động thiểm vào thư phòng.
Dừng lại trước kệ sách, “Nam Cung Hàn” nâng tay gõ gõ nhẹ một phần thạch bích theo quy luật.
Kệ sách trong thư phòng ngay lập tức tách ra làm đôi, lộ ra một mật đạo hun hút sâu thẳm.
Từ trong mật đạo bước ra một thân hình vĩ ngạn, một thân hắc y khoác lên người, tay áo cùng tà áo thêu đồ án kỳ bí.
Mặt bạ bạc lạnh như băng mang theo nhè nhẹ hàn ý.
-”Chủ tử”
”Nam Cung Hàn” quỳ một chân, cung kính hô.
-”Ân, lui xuống” Nguyệt ngữ âm nhạt nhẽo, không có bất kỳ xúc cảm trả lời.
”Nam Cung Hàn” nhận được mệnh lệnh, ngay lập tức đứng dậy, lùi hai bước vào bóng tối trong căn phòng, sau đó, thân mình không tiếng động biến mất.
Còn lại một mình bản thân, Nguyệt chậm tháo xuống mặt nạ bạc, cởi ra trên thân hắc y trường bào đã ẩm ướt vì sương đêm, định dùng hoả diễm thiêu đốt, chợt nghĩ đến điều gì, bàn tay nâng lên một nửa thì rũ xuống.
Nắm trong tay trường bào, Nguyệt nhẹ vuốt ve bề mặt, như để hồi lại một chút hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/761000/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.