Vân Mộng Vũ nhìn chiếc xe của Nam Cung Chu Khắc dần đi xa nhẹ nở một nụ cười đắc ý nhìn bó hoa hồng trên tay.
Nhớ đến nụ hôn nhẹ ôn nhu trên trán lúc nãy, Vân Mộng Vũ thật muốn cười to.
Thấy không? Lại một kẻ sẵn sàng chết dưới chân nàng.
Môi đỏ câu lên. Cô ôm bó hoa xoay người bước vào nhà.
Cô không biết nụ cười cùng hành động của cô đã lọt vào tầm mắt của hai nam nhân đang đứng gần đó.
Hiên Viên Triệt cùng Hách Liên Kỳ lạnh nhạt nhìn một màn “ân ái” giữa nữ nhân của họ và nam nhân xa lạ vừa rồi.
Trong mắt là một mảnh nhợt nhạt, không cảm xúc.
-”Như vậy cũng tốt a, nàng đã có người nương tựa, chúng ta cùng nàng tổng là không thể nào trở lại như xưa. Hễ nhắm mắt lại, thức hải một mảnh tối đen tựa như cơn ác mộng mãi theo đuôi ta.” Hách Liên Kỳ cho hai tay vào túi quần, bâng quơ nói một câu.
Hiên Viên Triệt trầm ngâm.
Nhân loại quả thật đều giống nhau.
Bỗng nhiên Hiên Viên Triệt không tự chủ nhớ đến gương mặt nữ nhân mình vừa gặp lúc tối.
Hiên Viên Triệt ngẩng đầu nhìn trời.
Nữ nhân đó.. cũng sẽ như vậy sao?
.
.
-”chúng ta đi thôi” Hách Liên Kỳ dẫn đầu trở lại xe.
-”Ân” Hiên Viên Triệt thu hồi tầm mắt nhẹ hoán một tiếng.
Chiếc xe xé màn đêm lùi lại, xoay đầu sau đó dứt khoát chạy đi, dần mất hút nơi màn đêm.
---------------------------
Cùng lúc đó.
Dạ gia.
Dạ Tuyết ngồi ngắm nghía khẩu súng tự động nàng vừa lắp ráp xong trên tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760988/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.