Nhìn Dạ Tuyết nhàn nhã hóng mát thưởng trà, Lục Y âm thầm cắn răng.
Vì cái gì cùng là nữ nhân,nàng phải làm nô bộc thấp hèn còn một phế vật như nàng ta lại ăn sung mặc sướng?
Nắm chặt nắm tay,trong lòng Lục Y không thể nào cân bằng tâm trạng,nụ cười nháy mắt cứng ngắc,nhưng rất nhanh sẽ bình thường,chẳng qua vẫn bị Dạ Tuyết nắm bắt được mà thôi.
Dạ Tuyết châm chọc cười cười cũng không vạch mặt,dù sao ít ngày nữa nàng ta cũng sẽ về đội của nữ chủ,mà nàng tất sẽ thoát đi khỏi Dạ gia,hà tất so đo cùng tiểu tôm tiểu tép.
Thấy Dạ Tuyết không chút nào tỏ vẻ quan tâm những gì nàng nói, Lục Y không cam lòng lần nữa mở miệng.
-”tiểu thư, có người đặc biệt đến phủ chúng ta nga”
Dạ Tuyết vẫn không động đậy thân mình.
Đến khi Lục Y gấp sắp hỏng mất Dạ Tuyết mới ngẩng đầu nhìn nàng.
-”là ai vậy?”
Dạ Tuyết một bên lười biếng xoay người chậm chạp ngồi dậy một bên nhàn nhạt mở miệng, bên cạnh nha hoàn nhanh chóng phủ thêm áo choàng cho nàng.
-”là Phan công tử,ngài ấy đến.. lấy lại thiếp canh”
Lục Y nghĩ đến mình vuột mất cơ hội trèo lên giường Phan công tử tức đến hít thở không thông.
Tất cả là tại phế vật chết tiệt này,đang yên lành bày trò huỷ hôn hại nàng vốn tiền đồ vô lượng hiện tại sẽ không có.
-”nga..thì sao?” Dạ Tuyết xoa xoa thắt lưng tuỳ ý hỏi.
-”tiểu thư không đi gặp Phan công tử sao?”
Dạ Tuyết còn chưa mở miệng,thì một giọng nam tính mị hoặc lên tiếng khiến mọi người sửng sốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760980/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.