Sáng hôm sau.
Ánh mặt trời đầu tiên len lỏi vào thư phòng.
Trên chiếc giường gỗ,một thân ảnh thon dài tuấn tú yên tĩnh say ngủ.
Nam nhân thân hình thập phần hoàn mĩ,màu trắng áo sơ mi mỏng như ẩn như hiện cơ ngực rắn chắc.
Nam nhân ngủ mười phần không yên.
Mày kiếm nhíu lại gần như chạm vào nhau,môi mỏng trắng bệch.
Trên trán,từng giọt mồ hôi nối tiếp nhau chảy dài.
Hai bàn tay nắm chặt thành nắm đấm,móng tay cơ hồ đâm sâu vào da thịt hắn,thế nhưng đang chìm trong “thống khổ,giãy giụa” ,nam nhân lại hầu như không cảm giác được đau đớn.
Bất chợt cánh mi đen dày kia thật mạnh mở ra,đồng tử hơi co lại,sâu trong mắt là một cỗ bi thương,thống khổ.
Đôi mắt đen của nam nhân mất tiêu cự nhìn hoàn cảnh xung quanh,ở lúc xác định được hoàn cảnh hiện tại của mình,mà hết thảy vừa hồi chỉ là mơ..
Nam nhân đôi mắt đỏ ửng,xen lẫn từng tia máu,khoé mắt thậm chí có chút ướt át.
Hắn cố nuốt giọt nước mắt nóng hổi trên mi ngược vào lòng,tự trấn an trái tim đập kịch liệt vì giấc mơ vừa rồi.
Hắn mơ một cơn ác mộng,quay ngược trở lại kiếp trước,hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi tên đâm vào tim nàng,nàng mềm nhũn tựa vào lòng hắn,cơ thể dần lạnh như băng..
Không có chuyện gì,kiếp này,hắn tuyệt không để nàng có chuyện gì.
Hai tay lần nữa nắm thật chặt,con ngươi loé lên kiên định.
-----------------------
Hạ Dật Phong mặt không cảm xúc vuốt ve trên tay bội kiếm lạnh như băng.
Lưỡi kiếm sắc lẹm loé ra hàn quang màu xanh,thân kiếm phản chiếu một đôi mắt đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760965/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.