Ra khỏi Vạn Xuân Lâu.Phan Diệp liền thấu đi lên tựa như thuốc cao dán chó một loại triền lấy Dạ Tuyết không tha.
Nghĩ lại tên kia ánh mắt ý vị thâm trường nhìn hắn,Phan Diệp liền hận không bắt Kỳ Phong nhét vào tay áo của hắn để thị uy.
Liền ngay cả hắn cũng không phát hiện rằng mình đang hình thành ham muốn chiếm giữ Kỳ Phong, mặc cho lúc này trong mắt hắn Kỳ Phong là một tên đoạn tay áo.
Nhìn sang cái tên đang không ngừng huyên thuyên đi bên cạnh, Dạ Tuyết bất đắc dĩ nhu nhu thái dương đã có chút nổi gân xanh vì tức..
Nàng niệm ba lần thục nữ a~,thục nữ a~,thục nữ a~, đợi bản thân có chút bình tĩnh xao động cảm xúc,Dạ Tuyết lần nữa nhìn sang nam nhân bên cạnh,không nhìn thì thôi,vừa nhìn nộ hỏa khó khăn lắm mới áp chế được bùng lên dữ dội,chỉ thấy nam nhân bên cạnh vừa thấy nàng nhìn sang lập tức tỏa sáng ánh mắt tựa như thú đói
"Kỳ Phong,chúng ta làm huynh đệ kết nghĩa đi,ta huynh ngươi đệ,ta biết bộ dạng ta thật là đẹp mắt sẽ làm ngươi tự ti về ngoại hình của mình,nhưng ngươi yên tâm,ngươi chỉ thua ta thôi,so với người khác ngươi hoàn toàn là Hạc giữa bầy chó."
Khóe miệng Dạ Tuyết khẽ co rút,huyệt thái dương nhảy nhảy,nàng nghiến răng nghiến lợi:
"Không phải hạc giữa bầy chó mà là hạc giữa bầy gà.Còn nữa,cút xa ta ra"
"Êy,đừng quên ta nắm thóp ngươi nhá.Hay là bây giờ ta quay trở lại Dạ gia nói có tên ăn trộm lẻn vào phủ trộm đồ,ngươi nói,để một tên ăn trộm vào phủ trộm đồ lại an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-quan-ly-tot-hau-cung-cua-nguoi/760947/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.