Lớp học đang bàn tán sôi nổi, vừa thấy nhân vật chính bước vào liền im bặt.
Lâm Huyền vừa trở về liền phát hiện mấy người trong lớp nhìn lén mình. Anh nhíu mày nhìn lại, họ liền quay mặt trốn tránh.
Lâm Huyền nghi hoặc, đi tới chỗ ngồi của mình.
Trần Ba vẫn luôn theo sau Lâm Huyền, thấy sự khác lạ của mọi người, bản tính hóng chuyện liền nổi lên, anh câu cổ đứa bạn gần đó dò hỏi.
Lâm Huyền đang cầm bút ghi chép, vốn không định để ý đến đám người đó, chỉ tiếc anh đã trải qua huấn luyện đặc biệt, các giác quan nhạy cảm hơn so với người thường, dù họ có cố gắng giảm âm lượng, Lâm Huyền vẫn có thể nghe rõ.
“Lâm Huyền bị cấm sừng rồi”
“Vừa nãi An An và Bình Bình nhìn thấy Tôn Ngọc đang ôm ấp người khác”
“Chính là Nam Lăng lớp bên cạnh đó”
“Nam Lăng?”
“Này, này quên mất! Không phải cậu với Nam Lăng có quen biết sao?”
“Có phải các người nhìn lầm rồi không?”
“Không đâu, chính mắt An An nhìn thấy, hai người đó còn đang ôm ấp nữa kìa, thiếu điều chưa hôn thôi”
Lâm Huyền không nghe tiếp được nữa, anh tức giận đập bàn đứng dậy, cả lớp im phăng phắc, không một ai dám hé miệng. Lâm Huyền bước tới trước mặt cậu con trai nãi giờ ba hoa. Sắc mặt anh không tốt lắm, như vừa đạp phải phân.
“Nói! Là ai nhìn thấy?” Giọng âm trầm, chứa đầy gai nhọn.
“Là An…An An” Bạn nam kia nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo như muốn giết người của Lâm Huyền liền run sợ, nói lắp bắp.
“Cô ta đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-phu-trach-pha-game/88148/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.