Nam sinh không nói gì cả, cậu chỉ cúi đầu đi về phía cửa. Vẻ mặt của chú cảnh sát tràn đầy sự đáng tiếc, lắc đầu rồi đi vào trong...
Ninh Mông đang nhìn thoáng qua nam sinh đi qua trước mắt mình thì bỗng chú ý tới việc từ trên người cậu có vật gì đó rơi xuống, sau đó cô ngồi xổm xuống đưa tay nhặt vật đó lên. Đây là một móc chìa khoá có chuỗi hạt cũ xưa đã gỉ móc sắt, ở trên không có chìa khóa, chỉ có một chú cún con làm bằng nhựa dẻo đã cũ, nhưng mà có lẽ bởi vì thứ này quá cũ nên cún con chỉ còn nửa thân mình.
"Chờ một chút..." Ninh Mông vừa đứng lên thì âm thanh mở cửa và tiếng gọi từ gian phòng khác gọi lại.
"Ninh Mông!"
Ninh Mông quay đầu lại nhìn thì thấy từ cửa đi ra là Tô Thiên Thiên.
Tô Thiên Thiên mấp máy môi, vốn có nhiều vấn đề muốn hỏi Ninh Mông nhưng khi nhìn thấy Ninh Mông thì cô ấy lại không biết nói gì cả.
Ninh Mông lại rất tự nhiên vỗ vỗ lên bả vai của Tô Thiên Thiên, cô rất có dáng vẻ của người chị gái hiểu rõ lòng người nói:" Không cần cảm thấy mất mặt, tuổi trẻ ai cũng có thời điểm chạm mặt qua mấy loại đàn ông cặn bã này nha?"
Tô Thiên Thiên tuy rằng có nhiều lời muốn nói nhưng đều bị một câu của Ninh Mông chắn lại trong miệng.
"Nào, tôi đưa cô về..." Ninh Mông cười hì hì.
Tô Thiên Thiên lúc đầu muốn hỏi một câu: "Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-phong-thai-cua-co-dau-roi/3316877/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.