"Phù, cuối cùng cũng chịu rời đi". Sở Tiêu thở phào nhẹ nhõm một hơi thật sự phải nói khi lòng tranh đua của nữ nhân nổi lên rất đáng sợ, không so ra thắng thua ắt sẽ không chịu bỏ cuộc, còn may đối thủ của cô là Trịnh Doanh Nhi, cô còn có việc phân phó cho Trịnh Doanh Nhi đi làm nên mới có thể trước chấm dứt chuyện này.
Nắm lấy tay Sở Y Linh cùng nhau chơi đùa vui vẻ hết trò chơi này đến trò chơi khác, nhìn ngắm nụ cười chưa từng khép lại trên mỗi Sở Y Linh khiến Sở Tiêu hạ quyết tâm trong lòng rằng bằng mọi giá cô sẽ đem lại tiếng cười cho chị suốt cả quãng đời này.
Về tối Sở Tiêu sánh bước bên Sở Y Linh cùng nhau đi dạo phố, trên đường tấp nập tiếng huyên náo của người đi đường, mặc dù đã về khuya nhưng người ở nơi đây vẫn rất đông, Sở Tiêu lo sợ Sở Y Linh sẽ lạc đường nên chưa từng buông ra tay của đối phương.
"Tiêu, chị muốn ăn que nướng"
Khi đi qua tiệm đồ nướng ven đường Sở Y Linh bị hương thơm của tiệm này làm cho thèm ăn, cô dùng ánh mắt thỏ con đáng thương mà xem Sở Tiêu làm Sở Tiêu cả người nóng lên, sắc mặt không được tự nhiên mà quay mặt sang chỗ khác nói
"Chị ở đây chờ em đừng đi đâu cả, em đi mua cho chị".
Quán đồ nướng này cũng xem như một quán có danh tiếng, dựa vào hàng người xếp hàng dài để mua cũng đủ hiểu mọi người là cỡ nào yêu thích đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-omega-co-muu-do-voi-toi/3727660/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.