Rời khỏi khu vui chơi,Hứa Thanh Trúc Vi không mục đích lững thững dạo phố.
Thành phố S về đêm lung linh với những ánh đèn ngập tràn đầy màu sắc,những âm thanh nhộn nhạo của nhịp sống đô thị.
Hứa Thanh Trúc Vi có chút mê man ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Trên cao,trăng sáng vằng vặc,cô chợt nhớ đến Hiệu trưởng cô nhi viện từng kể lại với cô rằng,ngày viện trưởng tìm thấy cô nằm chơ vơ ngoài cổng cũng là một ngày trăng tròn .
Trải qua thời gian,cuộc sống lớn lêntại tầng chót xã hội không ngừng ma luyện,điên cuồng kiếm tiền,điêncuồng làm việc.Cô dần chết lặng.
Có đôi khi, cô cảm thấy chính mình đã muốn mất đi sinh mệnh ý nghĩa, giống như mặc kệ như thế nào cô đều có thể chấp nhận.
Từ trùng sinh tới nay,cô tiếp nhận tất cả những thứ thuộc về Hứa ThanhTrúc Vi, nhưng hết thảy cô không có một chút chân thật cảm.
Cô là thật có một gia đình của mình sao?
Từ nay,cô sẽ không cần phải đi hâm mộ người khác có một gia đình của riêng họ sao?
Cũng không cần phải đối mặt với bốn bức tường rỗng tuếch phải không?
Mũi có chút cay,cô đưa tay gạt đi một giọt nước mắt trên mi.
Giờ cô đã có gia đình của mình,có baba mama yêu thương không phải sao.
Dù có chuyện gì xảy ra cô cũng sẽ sống thật tốt.Hứa Thanh Trúc Vi tự nhủ với lòng.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
“haiz,về thôi..” Hứa Thanh Trúc Vi khịt mũi.
Chính vào lúc cô định gọi cho thư kí đưa xe đến đón thì lại nghe một tràng tiếng vỗ tay từ phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-o-ben-kia-nam-chu-thinh-cut/181079/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.