Kiếp trước, Hàn Vân Nhược mặc dù là nữ nhi võ tướng, bất quá đối với cưỡi ngựa bắn cung rất không có thiên phú. Càng không nói bản thân nàng là một cái nữ tử, học cưỡi ngựa bắn cung cũng không thể dùng, cho nên đối với việc cưỡi ngựa, nàng bất quá chính là một kẻ không biết cái gì.
Lúc này, Hàn Vân Nhược vận một bộ y phục cưỡi ngựa màu vàng thêu kim long, trên lưng đeo một bộ cung tiễn, tay cầm một cái trường tiên, nhìn qua dáng vẻ cũng có mấy phần khí phách, bật quá nhìn lại giống nữ nhi nhu nhược hơn.
Hàn Dạ nhìn Hàn Vân Nhược, ánh mắt lướt qua một mạt nghi ngơ, bất quá rất nhanh bị hắn che dấu đi. Nhìn Hàn Vân Nhược còn đứng ngẩn người, Hàn Dạ không hài lòng nói: “Còn không lên ngựa? Có phải hoàng thượng gần đây lười nhác không tập luyện?”
“Không có, ta tập rất chăm chỉ a!” Hàn Vân Nhược lập tức nói. Lời này quả thực cũng không phải nói dối. Nguyên chủ ngoài mỗi sáng sau khi thượng triều đều sẽ theo thái phó học tứ thư ngũ kinh, đến buổi chiều nhất định đến luyện mã trường, mặc dù thành tích không tốt, nhưng chăm chỉ có thừa, ngay cả thời điểm ngã ngựa chấn kinh cũng không dám lơ là. Này không phải là đam mê, chẳng qua là sợ bị hoàng thúc trách phạt.
Hàn Dạ người này lớn lên trong quân, cứng rắn khô khan, chỉ cần Hàn Vân Nhược không làm đúng ý, nhất định sẽ bắt nàng đứng tấn hai canh giờ, bất kể đông hay hạ, cho nên, nguyên chủ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-nu-phu-van/2418804/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.