Tiểu thái giám đứng bên án yên tĩnh mài mực, ánh mắt mơ mơ màng màng nhìn vào nghiên mực đen thẫm, hai mí mắt cơ hồ đã muốn dính vào nhau.
"Tiểu Quế Tử, ngươi nói nếu nằm mộng nhiều lần với cùng một đối tượng thì nghĩa là gì?"
Tiểu Quế Tử vốn đang sắp tiến vào mộng, nghe được âm thanh suy tư này chẳng khác gì là hát ru, chỉ mơ hồ đáp:
"Hẳn là tương tư, nhung nhớ gì đó."
"Tương tư à... " Hàn Dạ chậm chạp nhắc lại, ánh mắt rơi vào hư không. Nửa tháng này, hắn tận lực tránh mặt hoàng đế, bất quá chỉ cần đêm xuống, hắn đều sẽ tiến vào mộng xuân, mà đối tượng vẫn luôn là tiểu hoàng đế, khi nằm, khi quỳ, khi ngồi mỗi lần thức dậy, hắn đều không cách nào ngủ được nữa, ngay cả phê duyệt tấu chương cũng không chú tâm, khiến hiệu xuất làm việc giảm đi phân nửa, làm hắn cả ngày đều phải ngồi trong ngự thư phòng không rời được.
Hắn không khỏi cảm thấy lo âu, có phải hay không bản thân trước nay không gần nữ sắc, cho nên nhìn tiểu hoàng đế mới không nhịn được mà nghĩ tới việc kia, khiến tính hướng cũng thay đổi?
Bất quá có vài lần hắn cố ý nhìn vài cung nữ thái giám dáng dấp thanh tú, thế nhưng không có cảm giác. Chỉ có đối với hoàng đế, hắn mới nhộn nhạo tâm.
Hắn có phải bị điên rồi không?
Hàn Dạ càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu, ngón tay chậm chạp xoa huyệt thái dương đau nhức. Bất quá hắn chưa xoa được bao lâu, huyệt thái dương đã truyền tới cảm giác thư sướng, khiến cho mi tâm nhíu chặt của hắn thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-nu-phu-van/2418797/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.