Hoàng hôn vừa buông xuống, Hàn Vân Nhược đã lập tức đi theo Dạ Trầm Nhạc đến điện Thanh Cảnh.
Vì không muốn ở quá gần nàng, Dạ Trầm Nhạc đã sắp xếp cho nàng ở viện Thiên Cảnh, viện kia cơ hồ cách rất xa Thanh Cảnh điện, cho dù là thuấn di cũng phải mất một khắc thời gian.
Đoán chừng Dạ Trầm Nhạc đã coi nàng thành hồng thủy mãnh thú mà đối đãi.
Lúc này lần đầu tiên tiến vào Thanh Cảnh điện, Hàn Vân Nhược đảo mắt đánh giá xung quang, trong phòng chỉ có một cái giường trúc, mọt cái trường kỷ đặt án thư ngoài ra cũng không có thứ khác. Hàn Vân Nhược thu hồi tàm mắt, không chút khách khí nhảy lên chiếc giường trúc đơn bạc của hắn.
Dạ Trầm Nhạc nhìn nàng tùy tiện giống như nhà mình cũng chỉ có thể thở dài, mắt không thấy tâm không phiền.
Trăng lúc này đã lên cao, Hàn Vân Nhược nhìn nam nhân vẫn đang ngồi bên án thư chăm chú đọc sách, cơ hồ hoàn toàn bỏ qua một cái vật trang trí hình người là nàng. Hàn Vân Nhược cũng không giận, híp mắt cười nói:
“Sư phụ, đêm đã khuya rồi, người còn không nghỉ ngơi sao?”
Dạ Trầm Nhạc làm như không nghe thấy, tiếp tục lật sách.
Hàn Vân Nhược bị hắn lạnh nhạt cũng không nản lòng thoái trí, nàng ở trên giường soát một tiếng đem ngoại bào cởi ra tới, chỉ để lộ một tầng trung y. Này hành vì khiến cho vị chân quân nào đó giật mình, theo bản năng nhíu lại mày kiếm, đối với nàng răn dạy:
“Trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-nu-phu-van/2418080/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.