Chuyện này cũng hết cách, kho ngầm của Dạ gia cái gì đều có, nhưng lại không có vải vóc quần áo. Hai năm nay nàng chỉ có thể thay đổi áo trong áo ngoài để mặc, lại thêm lúc đầu đã bị xé không ít vải, nếu không cũng không như ẩn như hiện như lúc này.
Năm tên lưu manh lộ ra ánh mắt si mê, dường như đã chết mê trong nụ cười của nàng.
"Không đi nhầm đâu, tiểu mỹ nhân có điều không biết, trước đây chỗ này tên là Phụng Dạ thành cũng thuộc quản lý của Dạ gia. Nhưng hai năm trước Dạ gia không phải đã bị diệt rồi ư, thế nên liền trở thành địa bàn của Thiên Âm cốc, đổi tên thành Phụng Âm thành rồi."
Dạ Phàm hiểu ra, xem ra lúc trước Thiên Âm cốc cũng có phần, đá khai đao chính là bọn họ rồi.
"Thì ra là vậy. Vậy thì không tốt, vốn tiểu nữ đến Phụng Dạ thành nương nhờ người thân, trong thành này lại bỗng nhiên xảy ra biến cố lớn như vậy cũng không biết biểu ca đó của ta có còn ở trong thành nữa không."
Mỹ nhân nhíu mày, mấy tên côn đồ đều lộ ra biểu cảm đau lòng buồn nôn dùng sức vỗ ngực nói: "Chuyện này có gì khó, mấy huynh đệ ta ở trong thành cũng coi như có chút danh tiếng lại càng có quan hệ với thủ vệ Thiên Âm cốc. Chỉ cần tiểu mỹ nhân nguyện ý theo chúng ta, đừng nói là biểu ca, ngay đến cha mẹ ruột chúng ta cũng có thể tìm ra giúp tiểu mỹ nhân."
Dạ Phàm cười càng tươi hơn: "Ha ha, phải không? Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-la-doa-hac-lien-hoa/4074514/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.