Hai năm qua , để thực hiện việc Thời Hiên giao cho . Vì mong muốn trả thù . Thời Tử Yên đã hi sinh rất nhiều thứ . Không ngại giao đấu với kẻ thù , đôi khi còn xém mất máu mà chết. Cũng chẳng ngại ngùng cởi đồ leo lên giường làm hài lòng người khác . Tự thân mình chữa trị cho cánh tay kia , từng ngày đều chịu sự đau đớn dày vò.Đôi lúc còn ngất đi vì quá đau , cũng muốn bỏ cuộc vì không thể chịu đựng nữa . Nhưng , thù chưa trả , cô ấy không thể chết được . Nhưng đâu ai ngờ , có một ngày
Thời Tử Yên đánh cắp tài liệu mật của đại hắc bang , cô ấy bị truy đuổi . Bản thân bị thương nghiêm trọng . Xém tí nữa là mất mạng , nhưng may mà có người cứu giúp .
Khi cô ấy mơ màng mở mắt ra , bản thân mình đã nằm trong ngôi nhà nhỏ bên trong rừng . Cô ấy từ từ mò dậy . Lại nghe được âm thanh
" còn sống sao ?"
Người đó liền xuất hiện trước mắt cô ấy , Thời Tử Yên vừa nhìn sơ qua đã biết người đó là ai .
Cô ấy liền cười nhạt rồi nói :" cứ tưởng anh hận tôi lắm , vậy sao còn cứu tôi !"
Là Quang Tuấn , đàn em thân cận của Lâm Trung Thiên ngày trước. Từ ngày lão đại của anh ta mất , anh ấy cũng quay đầu . Làm lại việc thiện , sống ẩn ở nơi đây . Không muốn màng đến hắc bang tranh đấu .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-hac-bang-vo-tinh/2847992/chuong-78.html