Editor - Beta: Mộng Kha
“Con ngựa kia của ngươi, không có một chút dấu hiệu, đột nhiên liền nổi cơn điên?” Văn Thành Trưởng công chúa và Đại tướng quân mặt đều lạnh lẽo.
Nghe đến đó, nếu là còn nhìn không ra có người muốn nhằm vào A Trinh, hai người bọn họ liền tính là sống uổng phí.
“Tra! Ta nhưng thật ra muốn nhìn, rốt cuộc là người nào rắc tâm muốn hãm hại A Trinh của ta!” Trưởng công chúa cắn chặt môi, giọng căm hận nói.
“A Trinh, ngươi là như thế nào chạy ra?” Đại tướng quân hỏi.
Thời điểm tìm được nữ nhi, nàng rõ ràng bộ dáng không bị thương.
Cố Thịnh Nhân lại nghĩ tới Cơ Ngọc, nàng sắc mặt đỏ hồng: “Là có người đột nhiên xuất hiện đã cứu ta. Nhưng là hắn cứu ta xong lúc sau liền rời đi. Ta cũng không biết là người nào.”
Đại tướng quân và Trưởng công chúa nhìn thấy trên mặt nữ nhi đỏ ửng đều không có nghĩ nhiều, chỉ cho rằng nàng vẫn là sợ hãi chưa ổn định, nhìn thấy mặt Cố Thịnh Nhân lộ vẻ mệt mỏi, cũng không hề hỏi nhiều, bảo nàng trở về phòng hảo hảo nghỉ ngơi.
Chuyện Tưởng Vân Sam làm tuy nói là bí ẩn, lại cũng không phải không có dấu vết để tìm, Trưởng công chúa thực mau liền đem hiềm nghi hướng về phía nàng, lại tìm không được chứng cứ xác thực.
“Mẫu thân đây là hoài nghi nữ nhi sao? Tuy nói nữ nhi không phải do mẫu thân sinh ra, những năm gần đây, cũng là vẫn luôn đối với mẫu thân kính cẩn nghe theo, đối với tỷ tỷ cũng không dám có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-gia-lam-nu-phu-mau-lui-tan-xuyen-nhanh-nu-chinh-gia-lam-nu-phu-mau-lui/1034558/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.