Mạc A Sầu toát hết mồ hôi hột. Hừ, bổn cung giả chết đấy có được không?? Các ngươi nhanh nhanh xong biến mẹ đê để bổn cung yên!! Ôi chu choaaa!!! Nữ chủ mắng người cũng hảo hảo thâm! Cái gì mà tiểu biểu tạp, há há xả giận cho bổn cung là tốt rồi nha!! Tuy lòng nghĩ thế nhưng bên ngoài Mạc A Sầu lại thể hiện một nẻo. Tiểu oa tử thân hình gầy gò, sắc da tái nhợt, mồ hôi nhễ nhại làm y phục thô ráp dính lấy người cô bé. Môi khô nứt nẻ cắn chặt đến mức bật ra máu chảy thành vệt, bên này Mạc Viễn Minh cùng Phượng Vân Lạc lại càng lo lắng.
- Ý thái y đâu? Sao lâu quá vậy??? -Mạc Viễn Minh sốt sắng quay sang chỗ Tuyết Tịnh Nhàn rống lớn.
- L.. Lão gia, người đã gọi rồi, chàng đừng gấp! -Tuyết Tịnh Nhàn sợ hãi khóc rưng rức đáng thương. Mạc Viên Hoa lúc này định đứng lên thì Mạc Viễn Minh đã gào cái cổ lên
- Ai cho đứng mà đứng! Quỳ xuống cho ta! -Mạc Viễn Minh ông đã giận là thế, làm sao Mạc Viên Hoa dám cãi lại, đành phải quỳ xuống, khóc rống lớn. Thế là trong Lệ Hoa Uyển rách nát tí tẹo bị hai mẹ con nhà nòi rú lên tru tréo đinh tai nhức óc, Mạc Viễn Minh lại rú một lần nữa "Câm mồm!!"
Ai đấy trong lòng hả hê không thôi. Hừ, đánh bà đây mà! Có giỏi thì đánh nữa đi!! Bà đây nằm yên cho mày đánh này, đánh đê!!! Mày giỏi mày bổ lên đây đánh đê!!! Mạc A Sầu vẫn còn đang đắm chìm trong sự "sung sướng"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-dung-bat-ta-lam-sung-phi-ma/69222/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.