Cứ mỗi nửa năm, Dược Viện mới tổ chức thăng cấp d.ư.ợ.c sư một lần, người tham gia bao gồm cả d.ư.ợ.c đồng lẫn d.ư.ợ.c sư. Nhưng tiêu chuẩn rất nghiêm khắc, bình thường rất ít ai thuận lợi vượt qua.
“Không phải kỳ thăng cấp hai lần một năm mới vừa diễn ra cách đây ba tháng sao?”
Một d.ư.ợ.c sư thắc mắc.
“Không rõ nữa, ta vừa từ bên ngoài trở về, cũng không biết lần này viện trưởng triệu tập chúng ta là có chuyện gì.”
Lần này, rất nhiều người đang bế quan luyện d.ư.ợ.c nên không đến kịp, chỉ có một số ít các d.ư.ợ.c sư đã có mặt tại Dược Viện tham dự, trong đó có cả d.ư.ợ.c sư sơ cấp và d.ư.ợ.c sư cao cấp.
Viện trưởng vừa xuất hiện, liền thu hút toàn bộ ánh mắt, chủ yếu là vì thân hình của ông quá đồ sộ, như một ngọn núi nhỏ, người khác khó mà không nhìn qua.
Đông Phương Minh Huệ cũng rón rén theo sau, hoàn toàn bị thân hình to như núi của viện trưởng che khuất. Hôm qua, nàng đã hỏi Dung Tinh rất nhiều về tiêu chuẩn nghiêm khắc của kỳ khảo hạch d.ư.ợ.c sư sơ cấp, xem như đã có chút hiểu biết.
Chỉ một cuộc khảo thí d.ư.ợ.c sư sơ cấp nhỏ, mà lại có cả trăm người đến quan sát, thật là… nàng không biết nên nói d.ư.ợ.c sư đoàn kết, hay là quá hiếm lạ đây.
“Được rồi, chắc ai cũng rõ lý do lần này ta triệu tập mọi người. Chuyện là trong Bách Chi Viên đã xuất hiện một d.ư.ợ.c đồng có thiên phú đặc biệt, d.ư.ợ.c đồng này dự định khiêu chiến tư cách d.ư.ợ.c sư sơ cấp.”
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-dai-nhan-ta-sai-roi/5198249/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.