Trong những ngày sau đó, công việc của Đông Phương Minh Huệ đều được thoàn thành rất tốt, khó mà tìm ra lỗi.
Nhưng nàng vẫn thấy được chút bất thường trên mặt Từ Liên.
Giới hạn chịu đựng của đối phương sắp bị nàng bẻ gãy rồi.
Bão tố chưa đến, nữ chủ đại nhân đã đến Bách Chi Viên.
Khi quản sự sư huynh báo tin, Đông Phương Minh Huệ gần như không thể tin được.
Nữ chủ đại nhân lại đích thân đến tìm nàng, điều này chứng tỏ, ân tình nàng gây dựng bấy lâu nay đã thành công rồi!
Hoan hô!
“Thất tỷ, sao tỷ lại đến đây?”
Đông Phương Uyển Ngọc đã sắp xếp ổn thỏa mọi việc lặt vặt liên quan đến việc nhập học, sau đó mới đến Dược viện tìm Đông Phương Minh Huệ.
Nhớ đến lời Thanh Mặc từng nói, lòng nàng vẫn có chút lo lắng.
Đông Phương Minh Huệ dẫn nữ chủ đại nhân vào tiểu viện của mình, hai người ngồi trên một chiếc ghế đá:
“Thất tỷ, đây là Lam Tinh Mộng mà ta vừa nói với tỷ. Nó đang sống cùng ta.”
Lam Tinh Mộng nghe thấy tiếng gọi liền vươn cành non ra, vẫy chào.
Đông Phương Minh Huệ cũng vẫy tay chào đáp lại.
Đông Phương Uyển Ngọc nhìn một người một cây trước mặt.
“Sao ta lại cảm thấy nó nhỏ đi vậy?”
“Đúng vậy. Cây ở Tư Đồ gia trước kia không phải bản thể của nó, mà là dạng bị cưỡng ép thúc đẩy cho lớn mau.”
Tiểu viện bị bỏ hoang từ mấy năm trước, trông vô cùng trống trải, cỏ dại mọc um tùm, rắn rết chuột bọ từng chiếm cứ ở đây.
Sau này, quản sự sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-dai-nhan-ta-sai-roi/5198246/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.