Nam Nam đặc biệt dọn dẹp lại một căn phòng khác, còn mang ra chăn đệm mới.
“Minh Huệ, Uyển Ngọc, hai người nghỉ sớm đi nhé.”
Sau khi ba người chúc nhau ngủ ngon, cửa phòng khép lại, trong phòng chỉ còn lại Đông Phương Minh Huệ và Đông Phương Uyển Ngọc nhìn nhau.
Căn phòng nhỏ chỉ chừng ba mươi mét vuông, bên trong có một chiếc ghế đơn giản và một chiếc giường nhỏ rộng chừng một mét rưỡi, dài hai mét, ngoài ra không còn gì khác.
Đông Phương Minh Huệ nghĩ đêm nay có lẽ mình sẽ bị nữ chủ đại nhân đá xuống giường mất, dù hai người đã đối xử với nhau như tỷ muội, nhưng chưa bao giờ gần gũi đến vậy.
Một cảm giác kỳ quái trỗi dậy trong lòng nàng.
Đông Phương Uyển Ngọc cầm lấy tay nàng, tháo chiếc nhẫn không gian trên tay xuống:
“Chiếc nhẫn này tuy không phải loại cao cấp, nhưng cũng có không gian mười lăm mét khối.
Ngươi cứ dùng tạm đi, sau này ta sẽ tìm loại tốt hơn cho ngươi.”
Vừa nói, nàng vừa lấy hết đồ trong nhẫn ra, xóa đi ấn ký linh hồn của mình.
“Đến đây, nhỏ một giọt m.á.u vào, nó sẽ nhận ngươi làm chủ.”
Đông Phương Minh Huệ tròn xoe mắt, ngơ ngác nhìn nữ chủ đại nhân, dường như không tin nổi:
“Thất tỷ định tặng chiếc nhẫn này cho ta thật sao?”
Đông Phương Uyển Ngọc khẽ cười, kéo tay nàng lên, nhẹ nhàng rạch một đường, một giọt m.á.u chảy ra, bôi lên chiếc nhẫn.
Rất nhanh, Đông Phương Minh Huệ có thể nhìn thấy bên trong không gian của chiếc nhẫn.
Đúng như lời nữ chủ đại nhân, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-dai-nhan-ta-sai-roi/5198232/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.