Tô Thiển Mạt sốt ruột gọi điện thoại cho Kiều Khê nhưng không có người bắt máy.
Trên diễn đàn người mắng cũng càng ngày càng khó nghe, cuối cùng Tô Thiển Mạt cùng những người trên đó cãi cọ.
Này nhóm người thật sự là khinh người quá đáng, tuy rằng Tô Thiển Mạt rất lợi hại, nhưng địch rất đông, một mình cô nàng không thể nào cùng những anh hùng bàn phím kia so sánh, rất nhanh liền bại trận.
Trơ mắt nhìn những người đó công kích Kiều Khê, càng ngày càng khó nghe Tô Thiển Mạt bất lực khóc mất, Kiều Khê của cô nàng tốt đẹp như vậy làm sao có thể chịu được những ngôn ngữ ô uế này.
Tô Thiển Mạt lại gọi lại cho Kiều Khê, cuối cùng cũng có người nhận.
"Kiều Khê, cậu có chuyện gì! Vì cái gì không tiếp điện thoại mình."
Tô Thiển Mạt vừa khóc vừa cười, lại còn mang theo tức giận.
"Điện thoại của mình sạc pin, vừa mới ngủ một giấc, không có nhìn đến, xảy ra chuyện gì?"
Lạc Y dò hỏi, cô bỗng nhiên theo bản năng muốn nhìn một chút bộ dáng hiện tại của Tô Thiển Mạt.
Thật đúng là cái nha đầu ngốc, vì chuyện của cô, vừa khóc vừa cười.
"Kiều Khê cậu có xem bài đăng trên diễn đàn trường học chưa? Bài đăng kia…"
Tô Thiển Mạt muốn nói lại thôi, vạn nhất Kiều Khê không tiếp thu được vấn đề này, làm sao bây giờ?
Lạc Y dựa vào một chỗ khác có chút đau lòng:
"Thiển Mạt, tôi biết bài đăng kia, cậu không cần lo lắng, đem nước mắt lau khô, không có việc gì."
"A… Không đúng, cậu có khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chu-cong-luoc-nghien-ap-phao-hoi-n-loai-phuong-thuc/1080501/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.