Ly nước trên tay Chu Ảm run lên, nước trong ly sóng sánh chảy xuống, chuyện anh lo lắng cuối cùng đã xảy ra rồi sao?
Trước đây Vân Thương đã nói thật với anh rằng cô không phải là người của thế giới này, trong khi đang đọc cuốn tiểu thuyết, cô bị xuyên qua, anh tin cô, vì thế anh vẫn luôn lo lắng cô sẽ đột ngột rời đi. Trận hỏa hoạn hôm nay đến rất bất ngờ, khi anh nhận được điện thoại của Tưởng Nguyệt liền vội vàng chạy tới, đến nơi thì lửa đã cháy rất lớn.
Anh không vào được, chỉ có thể ở bên ngoài lo lắng cho cô. Nếu không được nhìn thấy cô an toàn xuất hiện, anh không thể yên tâm.
Nhưng lúc này, khi nghe thấy lời cô nói cùng vẻ mặt xa lạ của cô, Chu Ảm hoài nghi, linh hồn trong cơ thể An Vân Thương đang nằm trên giường bệnh này có thể đã đổi chủ rồi.
Nhưng, anh vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục mở miệng hỏi, giọng nói khàn khàn đầy mệt mỏi: “Vân Thương, em không nhận ra anh sao?”
“Ai biết anh chứ, tại sao tôi lại ở chỗ này?” An Vân Thương nhăn nhó nằm trên giường bệnh, cô không thèm liếc đến Chu Ảm, tỏ thái độ hoàn toàn không quen biết với anh.
“Em không biết anh?” Chu Ảm không thể tin, anh bước lên nắm lấy vai cô, bắt cô nhìn anh.
Anh thực sự vẫn không thể tin được, sau khi cô tỉnh dậy lại nói không biết anh.
“Anh điên à, tôi thật sự không biết anh, anh giữ lấy tôi làm gì?” An Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-yeu-nam-phu/3178697/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.