“Vân Thương, anh đồng ý để em ngày mai thử trốn ra ngoài một lần, nếu thành công anh sẽ tha cho em, nhưng không ngờ em lại phạm quy, đêm nay đã muốn bỏ chạy rồi.” Sắc mặt anh rất lạnh, giọng điệu cũng không tốt. “Vì em đã phạm quy nên vụ đánh cuộc bị hủy bỏ, việc này là do em làm, đừng trách anh vô tình.”
“Tôi… tôi quay về đi ngủ, coi như anh không nhìn thấy tôi vừa làm chuyện gì nhé?” Cô biết dù mình có khóc lóc anh ta cũng tuyệt đối không cho cô thoát khỏi đây, cô đành phải dùng chiêu mềm mỏng để lấy lòng anh ta vậy.
“Em không khóc nháo nữa? Có phải em vừa ăn cái gì phải không?” Chu Ảm cười tà nhìn vào đôi môi của An Vân Thương. “Anh thoáng thấy có hương vị thức ăn thoang thoảng đâu đây thì phải?”
“Rõ ràng là anh nhìn thấy tôi lén ăn vụng rồi phải không?” Cô thực 囧, lén ăn vụng lại bị anh ta nhìn thấy, mất mặt quá đi.
“Ừ, nhìn rất rõ, thế nào, mùi vị không tệ chứ hả?” Thấy mặt cô bắt đầu đỏ bừng, tâm tình của Chu Ảm cũng dần khá hơn.
“Mùi vị rất khó ăn, tôi sắp nôn ra hết rồi.” Cô giả vờ quay sang bên cạnh nôn mửa. Thực ra anh ta nấu ăn rất tốt, cô lại đang đói nên ăn cảm thấy rất ngon, nhưng cô không thể cho anh ta biết điều này.
“Cô bé này, em thật không thành thật chút nào, đã vậy anh sẽ nhốt em lại thêm mấy ngày, ngày nào cũng nấu cho em ăn, để xem em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-yeu-nam-phu/3178671/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.