Editor: Yue.
Một đôi là kẻ thù truyền kiếp, một đôi kém chút thành người trong nhà với nhau, một đôi là bạn bè, ở giữa ba người này đến tột cùng có tình tiết ra sao, không ai nói rõ được. Con gái nhỏ của Tê gia vốn nên xuất hiện ở trên yến hội lại bị tai nạn xe cộ, ngay trên mặt Tê Vọng cũng có hai vết sẹo nhợt nhạt còn chưa mất hẳn, tại sao anh lại xuất hiện ở trên yến hội? Ai cũng đều không biết được.
Hoắc Ngu xuất hiện đánh gãy lời nói sắp thốt ra của Tê Vọng.
Anh quay đầu lại, giống thường ngày đạm mạc gật đầu: "Cậu đến rồi."
"Tớ không tìm thấy cậu, không nghĩ tới cậu ở đây." Trong lời nói của Hoắc Ngu giống như có ẩn ý.
Tê Vọng nhàn nhạt nói: "Có lẽ là do có quá nhiều người."
Từng câu từng chữ của hai người, luôn có chút ý tứ va chạm gây gổ. Tê Diệu nhìn hai người bọn họ, cảm giác say chiếm lấy thần kinh của cô, cứ cho là trên hai gò má không hiện, động tác của cô lại thêm mấy phần lười biếng, men say chọc người.
Cô có chút không kiên nhẫn nhướng mày: "Lời khách sáo của hai người các người, có thể giữ lại tự mình nói với nhau không được sao?"
Thật sự là lời nói khiến người ta kinh ngạc đến chết không thôi. Khách khứa chung quanh giữ bộ dáng thân thiện nói chuyện phiếm với nhau, kì thực một đám đều thất thần vểnh tai lên, nghe đối thoại của ba người bọn họ. Nghe được giọng điệu không khách khí như thế của Tê Diệu, ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-xuyen-sach-tra-than-the-cho-ta/1475329/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.