Nghe được ba chữ “Sở Du Du”, Tê Diệu biểu lộ trong nháy mắt ngưng lại. Bên tai cô vang lên tiếng gầm rú, không biết là do sấm sét của đêm mưa, hay là do bên trong đại não xoay chuyển không ngừng phát ra tiếng. Cha Tê mẹ Tê còn ở phòng khách ngồi ghế sô pha xem tivi, anh em hai người ở trong màn đêm trầm mặc mà nhìn chăm chú lẫn nhau, hồi lâu đều không nói gì.
Sau một lúc lâu.
“Người chiếm dụng thân thể của cô là ai?” Vừa nghĩ tới đối phương đến đây tìm kiếm che chở từ anh, Tê Vọng liền không tự chủ được mà nhíu mày.
Trách không được Tê Diệu một lòng muốn liên lạc với đối phương, thì ra là do cái tầng quan hệ này.
Nói tới tên giả mạo chiếm cứ thân thể của cô, Tê Diệu cũng rất vô tội. Cô lắc đầu, nói: “Nếu như tôi có thể biết, hiện tại cũng không đến mức phát điên.”
“… Ừhm.”
Tê Diệu không tự chủ được mà túm túm áo khoác trên vai, hỏi: “Vì sao vừa rồi anh lại muốn ngăn cản tôi?”
Ý tứ của Tê Vọng rõ ràng là không muốn để cho cô nói ra. Nhưng mà không nói ra, cô làm sao có thể tiếp tục giấu diếm xuống được.
Tê Vọng thu hồi tầm mắt, đứng ở trước bậc thang nghe tiếng mưa rơi. Sắc mặt của anh có vẻ hơi tái nhợt, có lẽ là vừa mới mắc mưa, tròng mắt đen nhánh yên tĩnh im lặng nhìn chăm chú nơi xa, tiêu điểm của ánh mắt mơ hồ rơi vào trên bờ cát.
Thời tiết vào giờ phút này giống như tâm tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-xuyen-sach-tra-than-the-cho-ta/1475282/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.