3.
Lần luân hồi này, không biết vì sao lại không kết thúc sau cái chết của Bạch Nhược Hoan, ngược lại vẫn tiếp tục phát triển sau đó.
Là một người phấn đấu quên mình, ta nỗ lực mở rộng diện tích bao trùm, khích lệ bản thân tiến hóa thành linh hồn của nguyên một tòa thành trì.
Nhìn lãnh thổ của mình càng ngày càng rộng, ta rất hài lòng.
Đây là giang sơn trẫm chinh phục cho chính mình!
Sau khi phạm vi năng lực của ta bao trùm toàn bộ hoàng cung, có đôi lúc ta sẽ nhìn thấy nam chính.
Nam chính cặn bã tên là Lương Thanh Từ, hoàng đế của quốc gia này. Từ sau khi Bạch Nhược Hoan chết, hắn không ra khỏi cửa cung dù chỉ là một bước chân.
Ta từng hào hứng hóng hớt đi nhìn xem hắn có hối hận hay không. Nhưng hắn chẳng buồn bã chút nào, cung điện và Ngự Thư Phòng cũng chẳng có một đồ vật gì liên quan đến Bạch Nhược Hoan.
Hắn thậm chí còn không nhớ rõ ngày giỗ của Bạch Nhược Hoan, người hầu cũng chẳng nhiều lời nhắc nhở hắn.
Nữ nhân bồi bạn với hắn mười năm đã đi rồi, một chút dấu vết cũng không còn lưu lại.
Cái chết của Bạch Nhược Hoan chỉ trừng phạt chính nàng.
Ta cảm thấy mất hứng, lười tiếp tục chú ý đến hắn, tiếp tục phấn đấu quên mình vì sự nghiệp của bản thân.
Nhưng công bằng mà nói, gạt tình yêu sang một bên không tính thì Lương Thanh Từ là một hoàng đế rất siêng năng.
Hắn rất bận, mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nguoi-dung-nhay-nua/2888211/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.