17.
Mỗi một lần mất nước đều vào năm thứ năm sau khi Lương Thanh Từ lên ngôi.
Chúng ta suy đoán vô số lần những việc gì có khả năng sẽ xảy ra, xem đi xem lại, chuẩn bị thật tốt mọi thứ có thể làm.
“Mưu sự tại nhân*.” Ta cổ vũ hắn.
(*Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên)
Nhưng khi ngày đó càng ngày càng đến gần thì Lương Thanh Từ càng ngày càng căng thẳng hơn.
Thỉnh thoảng hắn sẽ gọi một tiếng Trần Yến Yến, tự cho là không ai biết mà nhìn quanh ta một vòng, xong lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cũng không nghĩ đến chúng ta làm bạn đã nhiều năm. Không ai hiểu rõ về đối phương hơn chúng ta.
Một đêm nọ, hắn đột nhiên tỉnh giấc.
Hắn gọi ta tới, không đầu không cuối nói: “Trần Yến Yến, dù sao cũng đã chuẩn bị được kha khá rồi. Ngươi tìm một chỗ an toàn, mọi thứ khác để cho ta lo đi. Tin t……”
Ta bó tay với hắn: “Ngươi đừng hành động theo cảm tính được không? Đừng nhé, chúng ta xài chung một bộ óc của ngươi. Ngươi mà hành động vớ vẩn là chúng ta cùng nhau đi bán muối đấy.”
Ngón tay của ta run rẩy vì căng thẳng, nhưng vẫn cố gắng giơ tay ôm lấy khuôn mặt của hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn nói: “Thua cũng được, không sao cả. Đừng căng thẳng Lương Thanh Từ. Cố gắng hết sức là được.”
Hắn sững người, nhìn chằm chằm vào tay của ta: “Nhưng lần này ta không muốn thua.”
“Trần Yến Yến, nhìn chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nguoi-dung-nhay-nua/2888196/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.