Tiếng của Dì Tuệ Anh vừa vang lên cô đã nhanh chóng "Dạ" một tiếng. Cô khoác tay bà Amaryllis rồi đi xuống dưới nhà.
Ở bàn ăn, ngoài Dì Tuệ Anh, bà Amaryllis còn có chú David và một cậu nhóc khoảng 6, 7 tuổi. Nhìn cậu nhóc rất chi là cute khiến cô không nhịn được mà nhéo má một cái.
- Cưng quá à!
Cậu nhóc mặt cool, cơ mặt hầu như không chuyển động. Nhìn dáng vẻ của cậu nhóc khiến cô liên tưởng tới một người nào đó. Bất chợt một giọng nói vang lên bên tai cô.
- Trên đời không có gì là không điều kiện!
- Phải rồi!
Cô đập bàn lẩm bẩm trong miệng. Thấy hành động của cô Dì Tuệ Anh ngỡ là cô giận vì hành động của con trai nên ngay lập tức nhắc nhở.
- Nathan! Đây là chị Dung Vi!
- Chào chị!
Tiếng của cậu nhóc vang lên kéo cô ra khỏi mớ suy nghĩ vớ vẫn. Cô cười nhẹ.
- Chào nhóc!
Bữa ăn thực sự rất vui vẻ. Chú David kể rất nhiều chuyện.Từ chuyện làm sao gặp được dì Tuệ Anh đến khi họ cưới như thế nào, khiến Dì Tuệ Anh ngồi bên cạnh cứ hơi đỏ mặt, thi thoảng dì xua xua tay nói "Đừng tin lời chú David!...Cái anh này yên lặng coi"
Chú David mặt mày nghiêm túc.
- Bọn trẻ ngày nay rụt rè lắm! Phải nói để cho tụi nó có kinh nghiệm!Không ế cả lũ!
Những lúc như vậy cô chỉ có thể ngồi cười cười. Bữa cơm kết thúc cô và bà Amaryllis tiếp tục cuộc nói chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-ngay-ngo-dung-lam-lieu/2455383/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.