Cô và hắn lựa chọn một nơi ít người để đứng.
Không gian xung quanh bỗng chốc trở nên "ngọt ngào" theo đúng nghĩa của nó.
Mặc dù đã đứng cách cũng khá là xa nhưng hành động của bọn họ vẫn lọt vào tầm mắt của cô.
Cô thôi không quan tâm tới họ nữa, dựa người lên thành cầu, đưa tầm mắt ra xa.
Gió nhẹ nhàng thổi qua.
Cô nhắm mắt hít sâu một hơi.
- ... Tôi không phải người tốt.
Cô dừng hành động của mình lại quay qua nhìn hắn ta.
Cũng giống như cô, hắn cũng đang phóng tầm mắt ra xa. Nhưng hình như không có điểm nhìn cụ thể.
Hắn ta đứng đó trầm ngâm, không nói thêm câu gì nữa. Cả không gian dường như có chút không thoải mái cho lắm.
Cô có nên đáp lại hắn bằng một câu gì đó không nhỉ? Hay cứ để câu nói của Vương Hàn Phong dần dần theo thời gian mà chìm xuống?
Cô đứng phân vân một hồi cũng không biết bản thân nên nói cái gì.
Hắn ta quay qua nhìn cô. Dáng vẻ đang đấu tranh tư tưởng của cô khiến hắn ta khẽ cười nhẹ một cái. Chuyện hắn ta là người xấu hay người tốt khiến cô phân vân tới như vậy sao?
- Chậc. Câu này còn cần anh nói sao?
Mặt hắn ta bỗng chốc biến đổi. Xem ra vừa nãy hắn ta có chút ảo tưởng rồi.
- Cô biết địa vị Vương Thị bây giờ có thế nào không?
Cô nghĩ ngợi một lúc. Trong truyện cũng chỉ nhắc tới một chút, tuy nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-ngay-ngo-dung-lam-lieu/2455353/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.