Hàn Phong bế cô đi về phía phòng nghỉ ngơi cho khách.
Sau một hồi giãy giụa quyết liệt thì cuối cùng Hàn Phong cũng chịu bỏ cô xuống.
Chắc là vì mấy tiếng ting ting báo hiệu có tin nhắn mới.
Chỉ thấy Hàn Phong đọc xong thì liền nở nụ cười nửa môi.
- Em đợi tôi trong phòng này, 15 phút nữa tôi quay lại.
Nói rồi hắn ta bước xuống tầng.
Cô thì còn đang rùng mình vì cách xưng hô của hắn ta.
Thôi vậy! Đằng nào cũng đã rời bữa tiệc, cô quyết định đi lên sân thượng hóng gió.
"Cạch"
Cánh cửa được mở ra đồng thời với sự ngoảnh đầu lại của một người đàn ông.
Phong Chấn Lưu đứng dựa vào bờ tường, đưa đôi mắt nhìn xa xăm. Nhìn dáng vẻ hắn ta như vậy cô cũng đoán hắn ta đang có nhiều tâm sự.
Hóa ra hắn ta rời bữa tiệc rồi lên đây đứng với vẻ mặt tâm trạng vậy sao?
Không làm phiền hắn ta, cô đóng cửa lại và định trở về phòng.
- Em hận anh, phải không?
Cánh tay đang đóng cửa của cô bỗng khựng lại.
- Ngay cả nói chuyện cũng là điều không thể?
Đứng ở cửa thêm một lúc rồi cô quyết định đi thẳng tới chỗ hắn ta đang đứng.
Đã lâu rồi, cô cũng nên nói hết những lời mình đang suy nghĩ chứ nhỉ?
- Anh xin lỗi.
Chấn Lưu cúi gằm mặt xuống, mắt không dám trực tiếp nhìn thẳng vào mặt cô.
Hắn ta lo sợ ư?
- Câu đó nên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-ngay-ngo-dung-lam-lieu/2455329/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.