Nhìn gương mặt của Hàn Thiên khiến cô có chút cảm thấy có lỗi. Nhưng sớm hay muộn cũng phải nói thôi. Càng để lâu sẽ càng sinh ra nhiều chuyện.
Cô quay người bước đi. Một chiếc taxi từ từ dừng lại. Cô bước lên xe.
- Bác tài, cho cháu đến công ti trang sức Sở & Vi.
Một khoảng lặng trên xe kéo dài đằng đẵng. Cô liếc nhìn tài xế. Ông ta mặc một cây đen từ trên xuống dưới, thêm một cái khẩu trang màu cũng đồng bộ. Có cái gì đó khiến cô cảm thấy khá bất an. Không lẽ...
- Ông làm việc cho ai?
Cô cất giọng. Cuối cùng người tài xế cũng lên tiếng.
- Mạc đại tiểu thư! Chỉ là đi gặp người quen thôi. Không cần nghiêm trọng vậy.
Cô không thèm nói chuyện thêm với ông ta nữa. Chẳng có lợi ích gì. Chiếc xe có vẻ đang đi lên trên 1 ngọn núi. Với tốc độ và địa hình này nhảy ra ngoài không khác chi liều mạng. Đành phó mặc cho ý trời vậy. Cô khẽ thở dài.
Chiếc xe từ từ dừng lại. Ông ta dáng vẻ nho nhã và lịch thiệp đi tới mở cửa cho cô. Rồi đưa cô lên trực thăng để tới được đỉnh của ngọn núi.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô đứng trên nơi cao như vậy. Từng cơn gió thổi qua như muốn cuốn cả cô bay theo. Cô toát mồ hôi.
Không phải là thật sự muốn cho cô tan xương nát thịt thật đấy chứ?
Cô đi bộ từ từ. Cố gắng giữ đôi chân đang run rẩy kia không đi chệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-ngay-ngo-dung-lam-lieu/2455300/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.