Hàn Phong quay người đi vào nhà.
Trong đầu hắn ta bây giờ đang suy nghĩ đến rất nhiều vấn đề. Chỉ là nếu những vấn đề này cô mãi mãi không bao giờ biết thì tốt biết mấy.
Trong căn phòng khách xa hoa vừa nãy bỗng chốc biến thành một bãi chiến trường, giống như có một cơn bão vừa ập tới vậy, mọi thứ đều đổ nát, không còn nguyên vẹn.
Vương Dật vẫn ngồi trên ghế với vẻ mặt bình tĩnh. Và điều kì lạ là xung quanh chỗ ông ấy ngồi không sao cả. Không có đồ vật bị vỡ, cũng không có đồ vật gì bị xáo trộn.
Hàn Phong đi vào cũng là lúc Vương Hàn Thiên từ trên tầng đi xuống. Dường như là tiếng ồn vỡ đồ đã đánh thức hắn. Hắn ta đi xuống với vẻ mặt ngái ngủ, hắn nhìn đống đồ dưới sàn không một chút quan tâm. Dường như đã quá quen với việc này nên đã không còn cảm thấy lạ nữa.
Một quãng thời gian nữa trôi qua, sau khi để người giúp việc dọn đống đổ nát đó đi, cả bốn người mới cùng ngồi lại.
- Cháu đã nói rõ rồi, mâu thuẫn giữa thế hệ trước không liên quan đến cháu. Cháu không cần bà chấp nhận cô ấy, cháu chỉ cần bà biết đó là người phụ nữ duy nhất mà Vương Hàn Phong này dùng cả tính mạng để bảo vệ.
Hàn Phong nói liền một mạch. Cũng có thể là rất lâu rồi hắn ta chưa nói nhiều tới như vậy nên nhất thời khiến mặt của mấy người còn lại đờ ra.
Vương Hàn Thiên nhìn sang Hàn Phong rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-ngay-ngo-dung-lam-lieu/2455297/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.